Mục lục
[Dịch] Quan Đạo Thiên Kiêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tìm một khách sạn hạng hai trong thành phố, nếu như phân chia theo cấp bậc, Vạn Tử Thiên Hồng tuyệt đối là khách sạn và khu giải trí tốt nhất ở Thông Thành, những khách sạn khác chỉ có thể thuộc hạng hai.

Khách sạn Thông Thành chính là một khách sạn hạng hai khá sang trọng, hai người thuê một phòng, sau khi bước vào, Trương Nhất Phàm liền ngồi xuống ghế sô pha hút thuốc. Hà Tiêu Tiêu len lén vào phòng tắm, tắm một lần.

Lần đầu tiên uống nhiều rượu như vậy, nếu như không phải vừa nãy đã ói ra mấy lần trên đường, chỉ sợ lần này đã say đến mức bất tỉnh nhân sự rồi. Trong cái xã hội Đại Lương Vạn lý này, đặc biệt là những nơi vui chơi giải trí như thế này, muốn nghĩ cách bảo vệ tốt chính mình, thực sự rất khó.

Mặc dù Vạn Tử Thiên Hồng có phép tắc của nó, không cho phép khách ép buộc các cô gái, nhưng một khi gặp phải phe phái cường quyền như tối nay, Nhâm Quốc Đống cũng không có cách nào khác.

Hà Tiêu Tiêu biết, nếu như đêm nay bị Đỗ tổng kia dẫn đi, thực sự sẽ không bao giờ quay đầu lại được nữa.

Từ trong phòng tắm đi ra, Hà Tiêu Tiêu chỉ quấn một chiếc khăn tắm quanh người.

Trương Nhất Phàm vẫn ngồi ở đó, hình như đang suy nghĩ cái gì đó.

Hà Tiêu Tiêu đi đến:

- Anh không tắm sao?

Trương Nhất Phàm ngẩng đầu lên nhìn cách ăn mặc của Hà Tiêu Tiêu, không khỏi có chút ngỡ ngàng. Dung nhan thanh tú thoát tục, lại có một chút chếnh choáng sau khi uống rượu, toàn thân trên dưới, chỉ có một tấm khăn tắm che lấp. Lộ ra một cánh tay ngọc ngà trắng mịn, còn có cái đùi thon dài làm rung động lòng người.

Vừa mới tắm xong, còn mang theo mùi thơm nhè nhẹ tỏa ra, vung xuống thẳng tắp như thác nước. Đây là loại hình mà Trương Nhất Phàm thích nhất, cảm giác rất chân thực, làm cho người ta rất dễ động lòng, nếu có một trận gió thổi tới, sự thanh tú theo gió bay lượn, có một cảm giác đẹp đẽ vô cùng.

Thấy Trương Nhất Phàm dùng ánh mắt này nhìn mình, mặt Hà Tiêu Tiêu lại hơi đỏ, nhắc nhở:

- Mau đi tắm đi!

- Ồ!

Lúc này Trương Nhất Phàm mới tỉnh táo lại, vội vàng đi vào phòng tắm.

Choáng quá! Vừa rồi thật là thất lễ. Sao mình lại trở nên giống kẻ háo sắc thế chứ.

Tuy nhiên, hắn không thể không thừa nhận Hà Tiêu Tiêu quá đẹp, cho dù có đi bên cạnh Đồng Tiểu Phàm cô ấy cũng không kém bao nhiêu. Sự xinh đẹp của Hà Tiêu Tiêu ở chỗ thanh tú một cách chân thực, kết hợp với dung nhan quyến rũ, đủ để làm rất nhiều người đàn ông động lòng.

Mà Đổng Tiểu Phàm thì sao? Bởi vì từ nhỏ đã lớn lên trong hoàn cảnh đó, mang theo sự yếu ớt của một đại tiểu thư, nhưng có lúc bùng lên liền giống một con sư tử, tuy nhiên là con sư tử cái.

Hôm đó Trương Nhất Phàm không cẩn thận nhìn lén cô ta một chút, kết quả bị cô ấy nắm lấy hộp khăn giấy trực tiếp ném lại. Môi trường nuôi dưỡng con người, có thể đây là sự khác biệt giữa Đổng Tiểu Phàm và Hà Tiêu Tiêu.

Nghĩ đến Đổng Tiểu Phàm, trong lòng Trương Nhất Phàm liền có chút áy náy, cô bé này có mối tình thắm thiết với mình, mình làm như vậy, có phải hơi có lỗi với cô ấy không?

Tuy nhiên, suy nghĩ này lập tức đã bị gạt đi. Mình thành tâm giúp Hà Tiêu Tiêu, chứ không phải là đạt được cái gì từ cô ấy. Không đúng sao? Đợi sau khi giải quyết xong chuyện của Hà Tiêu Tiêu, mình vẫn là mình, Hà Tiêu Tiêu cũng vẫn là Hà Tiêu Tiêu.

Lúc đang cân nhắc vấn đề này, Trương Nhất Phàm cố gắng tránh việc tiếp xúc thân mật với Hà Tiêu Tiêu. Nhưng khi hắn nhìn thấy trong phòng tắm đang treo chiếc quần lót nho nhỏ còn có áo lót đã giặt của Hà Tiêu Tiêu, sinh lý đàn ông lại phản ứng mãnh liệt.

Trương Nhất Phàm mặc xong quần áo đi ra, Hà Tiêu Tiêu đang ngồi trên ghế sô pha đợi hắn, giường đã trải xong. Thấy Trương Nhất Phàm ăn mặc chỉnh tề như vậy, Hà Tiêu Tiêu đột nhiên muốn cười, cảm thấy anh chàng này rất đáng yêu, dường như giống như là mình đang dụ dỗ hắn vậy.

Tuy nhiên, tối nay Hà Tiêu Tiêu đã chuẩn bị tốt tư tưởng, cô đón nhận Trương Nhất Phàm:

- Anh Trương.

Trương Nhất Phàm rất ghét cách xưng hô này, rất không thích. Hắn trực tiếp nói với Hà Tiêu Tiêu:

- Anh tên là Trương Nhất Phàm, Em có thể gọi anh là Nhất Phàm, cũng có thể gọi tên đầy đủ của anh. Anh rất ghét người ta gọi là anh Trương, ông Trương.

- Vậy thì em gọi anh là anh Nhất Phàm!

Hà Tiêu Tiêu mang theo chút nũng nịu, đứng trước mặt Trương Nhất Phàm ở khoảng cách gần, dịu dàng vô cùng nói:

- Không còn sớm nữa, ngủ thôi!

Hai người đều mang theo suy nghĩ, Hà Tiêu Tiêu vì cảm kích Trương Nhất Phàm mà lấy thân báo đáp. Trương Nhất Phàm đối diện với sự dịu dàng mê hoặc này, một lần nữa tự thuyết phục mình.

Hà Tiêu Tiêu giống y như một người vợ dịu dàng, giúp Trương Nhất Phàm cởi tất cả quần áo, chiếc khăn tắm của mình cũng rơi xuống đất

Đêm nay, lòng hai người lại dậy sóng, ôn lại chuyện cũ, trong cùng nhau đưa lại cho nhau những đam mê vô hạn…

Sau khi đã ân ái xong, Hà Tiêu Tiêu ép mặt mình lên chiếc ngực rắn chắc của Trương Nhất Phàm, yếu ớt nói:

- Anh Nhất Phàm, anh có cảm thấy em giống như một cô gái hư không?

- Không đâu!

Trương Nhất Phàm vuốt ve cái lưng trơn bóng của cô trả lời.

- Vậy tại sao em lại cảm thấy mình giống như đang dụ dỗ anh

Hà Tiêu Tiêu buồn bực nói.

Một câu nói làm cho Trương Nhất Phàm cười một trận thật sảng khoái, bầu không khí giữa hai người lập tức trở nên thoải mái.

Qua một lúc, Hà Tiêu Tiêu lại ngẩng đầu lên, ánh mắt chằm chằm nhìn Trương Nhất Phàm. Nhìn Trương Nhất Phàm đến mức ngây cả ra.

- Em làm gì thế?

- Anh Nhất Phàm, đợi sau khi em tốt nghiệp, để em làm tình nhân của anh nhé?

Sặc! Trương Nhất Phàm choáng váng! cô bé này sao kì quái vậy? trong đầu đang nghĩ gì thế?

Không đợi Trương Nhất Phàm trả lời, Hà Tiêu Tiêu vô tư nói:

- Anh đừng cười, em nghe nói mấy người làm quan các anh, đều có mấy người tình liền. Anh ưu tú như vậy, chắc chắn có rất nhiều cô gái có gia thế tốt thích anh. Anh tốt với em như vậy, chắc chắn em không trả nổi ân huệ này của anh, vậy thì để em cả đời làm tình nhân của anh là được rồi.

- Cái quy luật gì thế? Làm quan có tình nhân, nhưng anh là một Chủ tịch thị trấn nhỏ thì coi là quan gì? Ngủ đi ngủ đi! Sau này không được đề cập đến chuyện này nữa.

Trương Nhất Phàm ấn cô vào trong chăn. Bàn tay trơn, lại chạm vào hai khối thịt nõn nà trước ngực kia.

Hà Tiêu Tiêu không nói nữa, chỉ giống như con lợn sữa nhỏ ủi vào trong lồng ngực của Trương Nhất Phàm, giơ tay trượt vào giữa hai bên đùi:

- Anh Nhất Phàm, chúng ta làm lại một lần nữa đi!

Có một câu truyện cười nói, con trai thích nhất là con giá nói muốn. Đồng thời con trai cũng sợ nhất là con gái nói em vẫn muốn.

Đối mặt với tướng mạo như tiên, thùy mị như nước của Hà Tiêu Tiêu, Trương Nhất Phàm vẫn nghĩ không nên tàn phá quá mức đóa hoa kiều diễm này, xem ra mình vẫn xem nhẹ năng lực chịu đựng của cô ấy quá. Vừa rồi đã làm hai lần, lần này không ngờ là cô ấy chủ động đề xuất ra, Trương Nhất Phàm liền không chối từ nữa.

Giữa đàn ông và phụ nữ, vừa bắt đầu yêu đều điên cuồng, đặc biệt là khi đã ở mức này gần như có thể đạt đến ranh giới không ngủ không nghỉ ngơi. Một số người phong lưu, làm suốt đêm! Chính là ở thời kì này tình cảm nam nữ mới được phản ánh môt cách chân thực nhất.

Trương Nhất Phàm và Hà Tiêu Tiêu cũng không ngoại lệ, mới nếm thử trái cấm, lại thời gian lại cách hơi xa kể từ lần đầu nên khó tránh động lòng tình yêu trai gái. Cho nên, đêm nay lại càng yêu nhau mãnh liệt hơn.

Trương Nhất Phàm đồng ý giúp mẹ Hà Tiêu Tiêu chữa bệnh, điều này làm cho áp lực trong tâm hồn Hà Tiêu Tiêu đã lâu có được sự giải thoát, nghĩ đến mình về sau lại có thể trở lại đại học hoàn thành việc học tập, Hà Tiêu Tiêu cố gắng dùng sức lực và vẻ đẹp của cô, cam tâm tình nguyện tiều tụy vì hắn.

Hai người rốt cuộc đã ân ái bao lâu? Đã làm bao nhiêu lần, e rằng hai người cũng không nhớ rõ. Bầu trời thấm thoắt dần dần lộ ra vài tia sáng.

Trên người Hà Tiêu Tiêu và Trương Nhất Phàm, đều lưu lại dấu ấn sau sự ái ân mãnh liệt, trên cổ, trước ngực, sau lưng, từng nơi từng chỗ đều làm cho đối phương say mê.

Lúc thức dậy, Hà Tiêu Tiêu có cảm giác rất lưu luyến, trong lòng lặng lẽ dâng lên một loại cảm giác nhẹ nhàng.

Trải qua sự điên cuồng của đêm hôm qua, bây giờ bản thân cô lại yêu người con trai mày rậm mắt to này, Chủ tịch thị trấn trẻ tuổi nhất của huyện Thông Thành.

Hai người vốn dĩ không yêu nhau, nhưng số lần quan hệ với nhau quá nhiều, cũng thành có tình yêu, đây chính là sự phiêu du nhất mà cuộc đời của Hà Tiêu Tiêu từng trải qua.

Cô không ngờ trong tình huống này, đã yêu Trương Nhất Phàm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK