Bởi vì có nhiều chỗ xưng hô còn chưa hợp lý. Nên ta sẽ đổi cách xưng hô của các nhân vật nhé:
- Ta- người: chỉ còn Tiểu Y giữ cách xưng hô này. Và Y Ngôn cũng xưng vs Tiểu Y là Ta- người ( vì ko chịu gọi là chị ) :v
- còn lại sẽ là anh - em - cô - tôi - hắn.
Các nàng đọc truyện vui vẻ a :)))
.............................
Trong khoảng thời gian ta cùng Quan Nhiên đi chơi. Thì bên Y Ngôn.
- chị em 2 người thật đáng yêu a. Làm cho người khác thật ghen tỵ. Em cũng muốn có em trai a. - Hạ Nhi ngồi nghịch cốc nước khẽ cảm thán
- ân.Anh có thể a. Cơ mà vì anh lớn hơn . Nên đương nhiên là anh trai rồi.
- có thế sao?
- ân. Tình cảm không thể vội vã a. Phải từ từ.
Tình cảm sao? Chắc là tình cảm giữa 2 người thân a?- Hạ Nhi nghĩ
- Tiểu Y cũng vậy. Chị họ là quan hệ họ hàng. Kỳ thực nàng cũng như 1 đứa em gái cần sự che chở của người anh trai vậy.
- anh thật thương cô ấy a.
- đương nhiên rồi. Tiểu Y là họ hàng duy nhất của anh mà (ý là cùng 1 thế hệ ấy)
- Ta thật ghen tỵ mà.
- Ngoan - Y Ngôn đưa tay lên xoa đầu Hạ Nhi - không phải anh là anh trai của Hạ Nhi rồi sao. không cần ghen tỵ.
Hạ Nhi khẽ đỏ mặt. Không cần phải như thế a. Ko cần phải xoa đầu . Xấu hổ quá >.<
Nhìn khuôn mặt đỏ rực của Hạ Nhi. Y Ngôn khẽ cười. Cô ấy đúng là đáng yêu a.
- Hai người. Chúng ta đi chơi về rồi a. 2 người đang làm gì vậy?
"Hừ. đúng là kẻ phá đám mà" - y Ngôn rủa thầm.
Về phía ta. Trong đầu ta lúc này đèn cảnh báo đang ở mức cao nhất a. Y Ngôn à. Ta là nữ phụ đã đủ rồi. Người không cần dấn thân vào a. Nàng là nữ chính đó T0T
- oa. Tiểu Y. Con gấu bông đẹp quá. Tôi cũng muốn a.
- ân. Cái này là Quan Nhiên chơi thắng đó
- Quan Nhiên thật là giỏi a - Hạ Nhi nhìn hắn vs ánh mắt ngưỡng mộ
- Anh cũng có thể a. Nên ko phải hâm mộ hắn.
- Xì. Ngồi tàu lượn siêu tốc còn choáng váng thì làm được cái gì.
- người... không nói không ai bảo người câm a.
- ta cứ thích đấy. Plè
Đầu hắn bốc khói rồi -.-. Ta phải chạy nhanh a.
- Quan Nhiên. Hạ Nhi. Tôi đói rồi. Đi ăn thôi. Ngồi đây thêm 1 lúc nữa là cháy sạch đó
- Hừ. Thù này không trả được ta liền gọi người là chị họ.
- nhớ đó. Hahahaha
Đi ăn xong. Chúng ta kéo nhau đến rạp phim a.
- xem phim gì đây ta.
- không biết. Phim gì cũng ok hết. Nhưng là người trả tiền a.
- tại sao?
- mua vé trò chơi là tiền của Hạ Nhi. Tiền ăn là Quan Nhiên trả. Giờ đến lượt người nha.
- hừ. Vậy mua vé gì là do ta quyết định. Người cấm kêu
- ok. Ta ko phải trả tiền là được rồi :)))
Đẩy hắn vào quầy bán vé. Ta nghĩ đơn giản quá rồi. Mà quên mất còn có 1 thể loại - phim kinh dị.
Và không may. Hắn quay lại với 4 vé phim ma trên tay. Bảo xem phim kinh dị cho nó kích thích.
Kích thích cái đầu a T0T
Ta phải làm thế nào đây.
- vé của 2 người đây
- tại sao lại là hàng trên hàng dưới?- ta thắc mắc
- hàng dưới hết vé a.
- vậy sao người không mua hết hàng trên?
- Hàng này là hàng đẹp nhất. Tiền của ta. Ta thích mua thế nào kệ ta a.
- hừ. Cái đồ đáng ghét nhà ngươi.
- làm sao nào. Haha.
- chị đây không chấp người
Nói xong. Ta kiêu ngạo kéo Quan Nhiên về phía phòng chiếu phim.
Nhưng thực ra ta đang bủn rủn a T0T
Chị đây sợ nhất là ma đó ô ô
Phim cũng đã bắt đầu chiếu. Theo phản xạ ta nắm chặt tay Quan Nhiên.
Theo từng đoạn phim mà ta từ nắm chặt tay hắn, ôm chặt cánh tay hắn, áp mặt vào vai hắn rồi đến úp thẳng mặt vào lồng ngực hắn.
Ta muốn hét lên a. Làm sao đây T0T
Đúng lúc này, 1 bàn tay ôm lấy ta, nhẹ vuốt lên mái tóc như an ủi. Trong lồng ngực rộng lớn của hắn; nghe tiếng tim đập trầm ổn. Ta thấy bình yên đến nhẹ lòng.
Bỗng nhiên ta nhận thức được 1 cảm giác : "trong vòng tay hắn. Không còn cái gì đáng sợ, không còn cái gì phải lo lắng cả"
Ta thấy sợ hãi. Còn hơn cả bộ phim kinh dị này. Ta... động lòng với hắn sao? Nhưng hắn là nam chính a. Không được. Ta phải giết chết cái cảm giác này khi còn trong trứng.
May là bây giờ phim đã hết,ta đẩy vội hắn ra. Đèn được bật lên.
- Haha. Phim hay thật đấy.
- Quá khen. Ta chọn phim sao không hay được.
- ngưng ngưng. Chị đây mệt mỏi. Muốn về nhà đi ngủ a. Không còn sức để cãi với người.
- hở? Người mệt thật sao? Khó chịu ở đâu vậy? Có cần đi viện không?
- dừng. Chỉ là buồn ngủ thôi mà. Có cần quýnh lên như vậy không?
- uhm. Vậy về thôi.