Càng gần đến ngày đại hôn, cả Hồng Hồ Thành đều treo đèn kết hoa, không khí một mảnh vui tươi dào dạt.
Trong Phủ Thành chủ, khắp nơi đều treo đầy tơ lụa, một màu đỏ tươi, những nơi lọt vào trong tầm mắt cũng đều là một tràn ngập vui mừng náo nhiệt.
Khoảng cách đến ngày đại hôn của thiên kim Thành chủ chỉ còn lại có ba ngày cuối cùng.
Lúc này, không chỉ có kế hoạch đào hôn của Triệu Phong hoàn thành, mà hôn lễ bên trong Phủ Thành chủ cũng đều đã bố trí thỏa đáng.
- Không tệ! Người càng nhiều sẽ càng dễ dàng đục nước béo cò!
Triệu Phong chậm rãi đi dạo bốn phía.
- Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu ngồi ở trên bả vai của hắn, cặp mắt mèo đen láy như hắc bảo thạch đảo loạn chung quanh, tùy tiện tiến hành trao đổi với những Linh sủng phi cầm bên trong Phủ Thành chủ.
Mỗi khi Triệu Phong rời khỏi chỗ ở, Liễu Viên và bốn gã Nửa bước Chân Linh Cảnh ở bên cạnh đều đi sát theo phía sau, không bao giờ ly khai khỏi phạm vi trăm trượng.
Dưới tình huống bình thường, có bốn gã Nửa bước Chân Linh Cảnh ở bên cạnh không ngừng giám sát, Triệu Phong cũng đã không có khả năng vô thanh vô tức bỏ trốn. Huống chi, còn có một cường giả Chân Linh Cảnh như Liễu Viên ở một bên giám thị chằm chằm như vậy.
Triệu Phong chậm rãi đi đến địa phương có nhiều người, âm thầm gật đầu:
- Không tệ, đã có thể bắt đầu được rồi!
Một khi thực thi kế hoạch, Phủ Thành chủ tất sẽ lâm vào hỗn loạn.
Đột nhiên đúng lúc này…
- Cô gia, Đại tiểu thư bên kia đang thử đồ cưới, Thành chủ bảo ngài cùng qua bên đó!
Quản gia của Phủ Thành chủ vẻ mặt đầy hỉ sắc đi tới.
Thân hình Triệu Phong nhất thời cứng đờ, mạnh mẽ chế trụ thủ đoạn vừa chuẩn bị sử dụng lại.
- Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu đứng trên vai hắn, bộ dạng có chút bất mãn.
- Được!
Triệu Phong gật đầu đáp ứng.
Trong lòng hắn thầm nghĩ:
- Cũng được, trước khi đào hôn, cũng nên cấp cho vị hôn thê kia một cái công đạo, ít nhất cũng lưu lại thư tín!
o0o
Quản gia dẫn Triệu Phong đi tới một căn phòng, rất nhanh liền có một đám nha hoàn oanh oanh yến yến giúp hắn thay đổi trang phục.
Không lâu sau, Triệu Phong liền mặc vào người bộ trang phục tân lang. Ánh mắt đám nha hoàn xung quanh nhất thời liền trở nên sáng ngời.
Thân hình Triệu Phong anh tuấn, bộ mặt góc cạnh rõ ràng, vẻ mặt hơi chút lạnh lùng, một đầu tóc dài xanh mướt, giống như ngọc chất thuần phác tự nhiên, so với tơ lụa còn tinh mỹ hơn nhiều, có một loại cảm giác linh vận tràn ngập.
Hai mắt của hắn, giống hệt như ánh sao! Đặc biệt là mắt trái, màu xanh trong suốt, giống hệt như một viên bảo thạch, lại thâm thúy như vực sâu hút hồn.
Cả người Triệu Phong có một loại khí tức tà dị thần bí, sau khi mặc lên trên người bộ trang phục tân lang, lại càng tăng thêm vài phần anh khí, có vẻ càng thêm thần tuấn hơn nhiều.
Đi ra khỏi phòng, Triệu Phong tiến vào lễ đường, cũng nhìn thấy được Liễu Cầm Tâm đã mặc lên người bộ trang phục tân nương.
Liễu Cầm Tâm mày liễu như vẽ, hai tròng mắt như hai điểm thu thủy, lúc này đã gỡ xuống tấm lụa che mặt, lộ ra ngọc nhan tuyệt thế không linh lạc nhạn vô cùng thanh thúy, cộng thêm khí chất lạnh lùng điềm tĩnh, trong trẻo nhưng băng lãnh, tăng thêm vài phần tao nhã cao quý.
Bởi vì mặc trên người trang phục màu đỏ, giờ khắc này hai gò má Liễu Cầm Tâm cũng thoáng ửng đỏ một chút, hiện lên vẻ thanh thuần mềm mại đáng yêu của một nàng thiếu nữ sắp về nhà chồng.
- Không tệ! Không tệ! Trai tài gái sắc a!
Hồng Hồ Thành chủ cười ha hả, vô cùng hài lòng.
Liễu Cầm Tâm tự nhiên không có chút khuyết điểm nào. Loại tinh mỹ này, siêu phàm thoát tục. Mỹ nữ cấp bậc như vậy, trong cuộc đời Triệu Phong, căn bản khó gặp người thứ hai.
Mà Triệu Phong, bởi vì gỡ xuống đồ bịt mắt, huyết mạch đồng tử lại càng phụ trợ cho khí chất thần bí cao quý của hắn.
Ở Đại quốc Thiên Bồng, truyền thừa huyết mạch cũng không phải là loại chỉ gặp trong truyền thuyết, giống như Hoàng thất và Tứ Đại Gia Tộc đều có! Truyền thừa huyết mạch chính là một loại tượng trưng cho huyết thống cao quý!
Huống chi, cái mà Triệu Phong có được chính là huyết mạch đồng tử cực kỳ hiếm thấy.
Cho nên, Triệu Phong giờ phút này lạnh lùng cao quý, cộng thêm khí chất thần bí, đã đạt tới hình tượng phu quân hoàn mỹ mà bất cứ nữ tử nào cũng mơ tưởng.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, chính là có một loại khí tức Tuyên Cổ xa xưa, những nơi ánh mắt hắn đảo quét tới, đều khiến cho người ta có một loại áp bách nhàn nhạt.
Một số ít người có được lực lượng huyết mạch ở nơi này, cũng đều mơ hồ cảm thấy sự sợ hãi và bất an đến từ trong huyết mạch của chính mình.
Ngay cả Hồng Hồ Thành chủ và Liễu Cầm Tâm cũng không ngoại lệ.
- Huyết mạch đồng tử này, so với tưởng tượng còn cường đại hơn nhiều, tuyệt đối có thể so sánh với truyền thừa huyết mạch của Hoàng thất Thiên Bồng, thậm chí càng mạnh hơn, hơn nữa lại là huyết mạch đồng tử vô cùng đặc thù!
Hồng Hồ Thành chủ càng nhìn càng hài lòng, có chút tự đắc đối với mưu tính của chính mình.
Tưởng tượng một chút, con rể tương lai của mình, tính cao quý của huyết mạch truyền thừa có khả năng siêu việt huyết thống của Hoàng thất, đó là loại tự hào như thế nào?
Ở Đại quốc Thiên Bồng, các Đại Gia tộc có được huyết mạch truyền thừa, phần lớn sẽ lựa chọn những người có huyết mạch truyền thừa mà kết hợp.
Hiện tại, huyết mạch đồng tử mà Triệu Phong thể hiện ra, khiến cho bất luận kẻ nào trong cao tầng Liễu Tộc cũng đều không thể xoi mói.
Huống chi, gã thiếu niên này còn là Tuần Thú Sư cực kỳ hiếm thấy nữa.
Liễu Cầm Tâm một thân hồng trang, xinh đẹp giống hệt như một thiếu nữ hiền thê cực kỳ hoàn mỹ vậy, ánh mắt khẽ chuyển, dò xét một chút phu quân tương lai của mình.
Không thể không thừa nhận, thiếu niên này, các phương diện đều đạt tới hình tượng phu quân lý tưởng trong lòng nàng.
Hiếm có nhất chính là, đối phương lại chính là phu quân thiên duyên chú định của nàng!
Di ngôn mà sư tôn lưu lại, nàng căn bản không thể làm trái, cho dù cái người mà nàng phải kết hôn có xấu xí, có vô năng đến đâu, nàng cũng phải chấp nhận!
Nhưng may mắn chính là, vị hôn phu này, thần bí bất phàm, tài mạo kiêm toàn, huyết thống cao quý.
Đương nhiên, nếu như hắn có thể ôn nhu với nàng thêm một chút, vậy thì càng hoàn mỹ hơn nhiều.
- Ta muốn cùng Cầm nhi nói chuyện một mình!
Thanh âm dị thường hòa nhã của Triệu Phong truyền đến, khiến cho Liễu Cầm Tâm đang trong lúc mơ màng, trái tim nhất thời rung lên.
Nàng không khỏi nghĩ đến, sư tôn không hỗ là thiên tài tu luyện Mệnh đạo, tiến hành thay đổi tên của chính mình, đoạt khí số vận mệnh, thậm chí còn định ra cho chính mình một vị phu quân vĩ đại đến như vậy.
Nghĩ đến điều này, trong ánh mắt của nàng chợt dâng lên một tia sương mù nhàn nhạt, rơi vào trong mắt của mọi người càng thêm dịu dàng động lòng người.
- Ha ha… các ngươi cứ việc tâm sự đi, vi phụ đi đây!
Vẻ mặt Hồng Hồ Thành chủ cười đắc ý, xoay người rời đi, lưu lại không gian riêng cho cặp vợ chồng son này.
Chương 272: Bạo loạn (2)
Nguồn: Vipvanda
Dịch: Nhóm dịch black
Biên: Black
Bạn sẽ ủng hộ cho người dịch 15 Điểm khi đọc bài viết này: vipvanda :
Triệu Phong thầm nghĩ, để cho Hồng Hồ Thành chủ rời đi, cũng có lợi cho kế hoạch của mình.
Chẳng qua, vị tiểu mỹ nhân xinh đẹp dịu dàng động lòng người này, hình dáng nhu tình như nước, khóe mắt vương nhẹ một tầng hơi nước mông lung, lần đầu tiên khiến cho hắn sinh ra một tia dao động đối với kế hoạch đào hôn của mình.
Nhưng mà tâm trí Triệu Phong cứng cỏi lãnh tĩnh đến thế nào, hiện tại hắn căn bản không thích hợp lập gia thất, còn có sư mệnh vẫn chưa hoàn thành.
Tận sâu trong đáy lòng của hắn, Triệu Phong còn có một nguyện vọng càng sâu xa hơn. Thay đổi Thập Tam Quốc, thay đổi vận mệnh cố hương, đạt đến đỉnh phong đại lục!
Triệu Phong và Liễu Cầm Tâm sánh vai mà đi, tiến vào trong phòng, chỉ còn lại có hai người mà thôi.
Liễu Cầm Tâm ẩn tình chân thành. Thời khắc này, sự ôn nhu của Triệu Phong đã khiến cho nàng có một loại cảm giác an bình hạnh phúc dị thường, trong lòng càng thêm cảm kích vị sư phụ đã đi về cõi tiên của mình.
- Phong, có một bí mật, ta muốn nói cho chàng biết!
Liễu Cầm Tâm cười thần bí.
- Hửm?
Triệu Phong nhìn nàng.
Liễu Cầm Tâm lấy ra một đồng tiền bộ dáng sặc sỡ, cười dịu dàng:
- Đây là di vật mà sư tôn ta khi còn sống lưu lại, nói muốn tặng cho phu quân tương lai của ta!
Triệu Phong rùng mình, tiếp nhận đồng tiền này.
- Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu chẳng biết từ lúc này nhảy ra, giương mắt nhìn chằm chằm vào đồng tiền kia, hai mắt sáng lên, bộ dáng vô cùng tham tiền.
- Hơn nữa, tên của ta ban đầu vốn dĩ là Liễu Cầm Hâm! Sư tôn ta vì muốn cải biến khí số vận mệnh, nên đổi tên cho ta thành Cầm Tâm. Chờ sau khi ta tìm được phu quân lý tưởng, mới khôi phục lại tên cũ!
Thanh mâu Liễu Cầm Tâm lưu chuyển, trong thanh âm lộ ra ý ngọt ngào.
Hoặc là nói, giờ phút này, nàng đã quay trở lại thành Liễu Cầm Hâm.
- Liễu Cầm Tâm… Liễu Cầm Hâm…
Triệu Phong thầm lẩm bẩm hai cái tên này, thiếu chút nữa không nhịn nổi mở miệng mắng to.
Tâm và Hâm, đọc ra hoàn toàn đồng âm!
Vốn hắn muốn tìm người tên Liễu Cầm Tâm, sao có thể ngờ được, sư phụ của Liễu Cầm Hâm lại đem tên của đồ nhi mình đổi lại thành Liễu Cầm Tâm, còn nói cái gì mà cải biến khí số vận mệnh nữa chứ?
Ta chửi con mẹ nó!
Triệu Phong cố nén lại cảm giác xúc động muốn mắng người của mình.
Đột nhiên Thần Linh Nhãn của hắn chợt sản sinh một tia dự cảm, cảm thấy trong này có chút kỳ quái.
Vị sư tôn kia của Liễu Cầm Hâm, bảo đệ tử của mình đổi tên, vừa vặn khiến cho mình gặp phải, trở thành phu quân theo vận mệnh của nàng… Nào có chuyện trùng hợp như vậy?
Ngay cả Tiểu Tặc Miêu trên vai hắn, tròng mắt cũng thoáng đảo chuyển, bộ dáng như đang suy nghĩ cái gì đó.
Triệu Phong không khỏi nhìn về phía tên tiểu thần côn kia.
Tiểu thần côn nhe răng nhếch miệng, không ngừng khoa tay múa chân với Triệu Phong.
- Cái gì? Ngươi nói là ta bị người khác tính kế à?
Triệu Phong không khỏi líu lưỡi.
Tiểu thần côn có chút lắc đầu, lại gật đầu, cố gắng khoa tay múa chân. Nhưng khả năng nội dung mà nó muốn biểu đạt vô cùng phức tạp thâm ảo, đoạn sau lại càng không rõ ràng nữa.
Chẳng qua, mục đích của tiểu thần côn cũng đã được biểu đạt rõ ràng.
Hắn giật dây Triệu Phong cướp đi đồng tiền cổ này, sau đó đào hôn, nhằm bù lại những tổn thất cùng nghẹn khuất trong những ngày qua.
- Chàng làm sao vậy?
Liễu Cầm Hâm phát hiện sắc mặt Triệu Phong không bình thường.
- Không có việc gì!
Triệu Phong bất động thanh sắc, đem đồng tiền cổ kia thu hồi, sau đó nhẹ nhàng ôm Liễu Cầm Hâm vào trong ngực. Trước hết vẫn nên ổn định nàng rồi nói sau!
Sắc mặt Liễu Cầm Hâm đỏ bừng như máu, nhưng lại không hề phản kháng giãy dụa, ôn nhu một cách dị thường.
- Đắc thủ rồi!
Tiểu Tặc Miêu nhìn thấy Triệu Phong đã nhận lấy đồng tiền, vẻ mặt hưng phấn, ở một bên khoa tay múa chân.
Liễu Cầm Hâm cảm thấy có chút xấu hổ, nhẹ nhàng đẩy Triệu Phong ra. Tiểu Tặc Miêu khiến cho nàng có cảm giác còn tinh quái hơn cả hồ ly. Có một người thứ ba ở đây, làm sao có thể cùng phu quân tình chàng ý thiếp được chứ?
- Cầm Hâm, ta ở Đại quốc Thiên Bồng vẫn còn một sứ mệnh chưa hoàn thành. Bất kệ là trước đây hay tương lai, bởi vì những sơ xuất mà ta mang đến, xin nàng hãy thứ lỗi!
Trước khi Triệu Phong rời đi, còn lưu lại một câu thâm ý.
Liễu Cầm Hâm nghĩ rằng Triệu Phong muốn giải thích cho những sự thờ ơ lạnh lùng lúc trước đối với mình, trong lòng cảm thấy an ủi, không hề nghĩ đến những phương diện khác.
o0o
Sau khi cáo biệt Liễu Cầm Hâm, Triệu Phong bỏ đi trang phục tân lang trên người, thản nhiên rời khỏi phòng.
Chỉ trong chốc lát, hắn đã đi đến chỗ lối vào Phủ Thành chủ.
Người ở đây ra ra vào vào chúc mừng, vô cùng náo nhiệt.
- Bắt đầu đi!
Triệu Phong và Tiểu Tặc Miêu liếc mắt nhìn nhau một cái.
Bỗng dưng, trong Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, ngay trung tâm thâm thúy nhất, phảng phất như có một cái tiểu vực sâu thanh sắc đang không ngừng luân chuyển rất nhanh.
Một đám tinh thần ba động mờ mịt xuất hiện, dung nhập thiên địa.
- Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu phối hợp, vũ động hai chân.
Bởi vì xung quanh có rất nhiều người, một đám tinh thần ba động mịt mờ này, đã bị đám người che giấu mất.
Liễu Viên và bốn gã Nửa bước Chân Linh Cảnh ở phụ cận đi theo Triệu Phong, cũng đã đắm chìm trong bầu không khí vui vẻ của hôn lễ.
Đúng lúc này, từng đạo thú rống rít gào bén nhọn chợt từ trong Phủ Thành chủ truyền đến.
Trong Phủ Thành chủ vốn có rất nhiều Linh sủng tọa kỵ, bỗng đột nhiên không khống chế được, trở nên điên cuồng bạo loạn.
Đặc biệt là Linh Trân Viên trong Phủ Thành chủ, từng đầu từng đầu phi cầm tẩu thú cường đại cật lực phá tan gông cùm xiềng xích, không ngừng bỏ chạy tán loạn.
Trong lúc nhất thời, trên bầu trời diễm quang, cuồng phong, điện minh không ngừng gào thét cuồng loạn.
Mặt đất xung quanh, phòng ốc sập xuống, khói bụi cuồn cuộn, một trận tiếng thét chói tai vang lên.
Đám Linh sủng phi cầm, các loại tọa kỵ này đều có được năng lực phi phàm.
Ngày thường chúng nó đều bị thuần hóa giáo dưỡng, thập phần ngoan ngoãn. Nhưng giờ phút này, đại bộ phận các Linh sủng tọa kỵ đều mất đi khống chế, điên cuồng bỏ chạy tán loạn.
Chỉ ngắn ngủi trong chốc lát, thậm chí có đầu phi cầm tọa kỵ bay ra khỏi phạm vi Phủ Thành chủ, dẫn đến một phen hỗn loạn lan truyền khắp Hồng Hồ Thành.
Bên trong Phủ Thành chủ, đám nha hoàn, người hầu tu vi tương đối thấp kia bị dọa đến ngây người, không ngừng gào thét, vô cùng hoảng loạn.
Phủ Thành chủ từ trước đến giờ vẫn ở trung tâm Hồng Hồ Thành, luôn yên bình tĩnh lặng, giờ phút này lại lâm vào sự hỗn loạn trước giờ chưa từng có. Tuyệt đại đa số người đều luống cuống hỗn loạn.
Lực phá hoại của đám Linh sủng tọa kỵ này không giống bình thường. Cả đám hướng về phía bên ngoài Phủ Thành chủ không ngừng bay loạn, khó có thể tưởng tượng được chúng sẽ dẫn phát đến sự hỗn loạn khủng hoảng đến mức nào.
- Mau mau triệu tập Thuần Thú Sư, chế trụ mấy con súc sinh này!
Cao tầng bên trong Phủ Thành chủ rất nhanh hạ đạt mệnh lệnh.
Hiện tại tình huống như thế này, hoặc là đánh chết Linh sủng tọa kỵ, hoặc là hàng phục lại chúng nó.
Biện pháp đầu thì tổn thất quá lớn, biện pháp sau thì chỉ có Thuần Thú Sư mới có thể làm được. Tuy rằng cường giả Chân Linh Cảnh bằng vào thủ đoạn vô cùng cường ngạnh, rất có thể trấn phục đám Linh sủng tọa kỵ đang bạo loạn này, chẳng qua vẫn có chút phiêu lưu.
- Để đó cho ta!
Triệu Phong quát lớn một tiếng, tràn ngập tự tin, đuổi theo một đầu Linh sủng phi cầm đang bay ra khỏi Phủ Thành chủ.
Những người xung quanh đều biết rõ thân phận Thuần Thú Sư của hắn, cố ý nhường ra cho hắn một con đường.