Mục lục
[Dịch] Dược Thần (Dị Giới Dược Thần)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Là hắn ra tay trước, người khác chỉ là phòng vệ chính đáng mà thôi!

Đối với việc Tá Phu đột ngột xuất hủ, trong lòng Tiếu Ba vẫn đầy nộ khí, may mắn là Kiệt Sâm có thể ngăn trở được nếu không người bị thương đã không phải là Tá Phu kia rồi.

- Người khác phòng vệ chính đáng?

Lâm Đạt đảo mắt dò xét một vòng, cuối cùng dừng trên vẻ mặt lạnh lùng của Kiệt Sâm.

Trong ba thiếu niên theo sau nàng, Tạp La Đặc sớm đã chú ý tới Kiệt Sâm đang đứng đó nên lúc này hắn đáng nhe răng đá mắt trêu đùa với Kiệt Sâm ở sau lưng Lâm Đạt mặc dù hắn không biết tại sao Kiệt Sâm lại có mặt ở đây.

Thấy vẻ nghi hoặc của Lâm Đạt, có người lập tức đem chuyện phát sinh vừa rồi kể lại một lần cho nàng nghe. Bởi vì Tiếu Ba và Kiệt Sâm đều ở đây nên cả quá trình không hề thêm mắm thêm muối chút nào, chỉ là có hơi thiên vị một chút cho Tá Phu, dù sao Tá Phu cũng là một thành viên trong Tinh Anh Đường mà bị một người ngoài như Kiệt Sâm đánh thành bộ dáng như vậy tất nhiên những người còn lại cũng không thấy thoải mái.

Sau khi nghe học viên kia kể xong, Lâm Đạt cẩn thận dò xét Kiệt Sâm lần nữa rồi lạnh lùng nói:

- Ngươi chính là người đả thương Tá Phu? Mới Cấp bẩy? Rốt cuộc chuyện này là sao?

Tạp La Đặc khi nghe lời này cũng chấn kinh: "Ta kháo, Kiệt Sâm hắn mới mấy hôm trước vừa đột phá Cấp sáu mà? Mới mấy ngày đã lại đột phá Cấp bẩy, còn đem tên Tá Phu kia đánh thành đầu heo? Không quá khoa trương vậy chứ?"

Mặc dù giật mình nhưng Tạp La Đặc vẫn âm thầm đứng sau lưng Lâm Đạt đưa ngón cái lên với Kiệt Sâm, hồn nhiên không thèm để ý tới bộ mặt âm trầm của hai tên đồng bạn khi nghe Tá Phu bị người ở ngoài tới đả thương!

Kiệt Sâm tiến lên ngăn lại lời giải thích của Tiếu Ba, nói:

- Thấy hắn không thuận mắt nên đánh, không được sao?

Đối với nữ tử tên Lâm Đạt vừa mới xuất hiện đã tỏ thái độ ngưu bức hò hét này, Kiệt Sâm rất không ưa. Đây là điển hình của một đại tiểu thư được nuông chiều thành hư, mà đây chắc hẳn là nữ tử mà Tạp La Đặc nói luôn theo đuổi không thành sao? Nhân phẩm cũng không ổn a!

Kiệt Sâm thầm lắc lắc đầu.

Hàn ý trong mắt Lâm Đạt càng thịnh, ánh mắt rơi lên người Tiếu Ba, trách cứ:

- Tiếu Ba, đây là người ngươi mang đến, dù thế nào thì Tá Phu cũng là thành viên của Tinh Anh Đường chúng ta, bị một đệ tử cấp thấp đánh thành như vậy? Mấy ngày ta không ở đây ngươi lại biếng Tinh Anh Đường thành như vậy sao?

- Hì hì, Lâm Đạt tỷ, ta tin Kiệt Sâm không phải loại người lỗ mãng, hơn nữa ta thấy hắn cũng chỉ là nhất thời vô ý mà thôi!

Thấy Lâm Đạt muốn tức giận, Tạp La Đặc vội vàng trêu đùa vài câu, một bên đánh mắt với Kiệt Sâm bảo hắn đừng mạnh miệng nữa.

Sắc mặt Lâm Đạt trầm xuống:

- Tạp La Đặc, chuyện này không liên quan tới ngươi, đứng sang một bên cho ta!

Tạp La Đặc tiếp tục cười nói:

- Lâm Đạt tỷ, Kiệt Sâm là bạn cùng phòng với ta ...

- Tạp La Đặc, chẳng lẽ lời ta nói ngươi cũng không nghe sao? Ta bảo ngươi đứng sang một bên có nghe hay không?

Lâm Đạt trực tiếp chặn họng Tạp La Đặc, bước tới trước mặt Kiệt Sâm nói:

- Tiểu tử, ta cũng không làm khó ngươi, nhưng ngươi dù sao cũng đả thương người của Tinh Anh Đường ta, niệm tình ngươi cũng là đệ tử trong học viện, chỉ cần ngươi tự mình phế cánh tay vừa đánh Tá Phu của ngươi sau đó nói xin lỗi, chuyện này Tinh Anh Đường chúng ta sẽ không truy cứu nữa!

Sắc mặt Tiếu Ba và Tạp La Đặc đồng thời biến đổi nhưng vẻ mặt Kiệt Sâm vẫn lạnh lùng như cũ.

- Lâm Đạt tỷ ...

Tạp La Đặc muốn nói gì đó nhưng Lâm Đạt đã vung tay lên ngăn lại, nói tiếp:

- Tạp La Đặc, bây giờ ngươi đi ra ngoài cho ta, trở về ký túc xá nghỉ ngơi cho tốt, ra ngoài nhiều ngày như vậy ngươi cũng mệt mỏi rồi. Nếu còn biện hộ cho hắn, đừng trách ta trở mặt!

Tạp La Đặc không khỏi giật mình, sau nửa ngày mới hồi phục tinh thần dùng thần sắc phức tạp nhìn Lâm Đạt, sau đó im lặng đứng trước mặt Kiệt Sâm.

- Ngươi ...

Lâm Đạt nhướng mày, trong giọng nói đầy vẻ phẫn nộ, nàng căn bản không ngờ Tạp La Đặc trước giờ luôn nghe lời nàng mà hôm nay lại vì tên lạ mặt kia đối nghịch với nàng!

Tạp La Đặc luôn thích mình, Lâm Đạt biết rõ điều này nhưng bản thân nàng sinh trưởng trong gia đình cao quý, thực lực cũng cao hơn Tạp La Đặc, ở trong học viện nàng cũng không nghe nói Tạp La Đặc có bối cảnh gì cho nên đối với tên suất khí như Tạp La Đặc nàng muốn kêu gì thì hắn làm cái đó. Cho dù trong lòng cũng hơi có chút hảo cảm nhưng Lâm Đạt biết rõ nàng khhông thể nào thích một người không có phương diện nào nổi bật hơn mình như vậy.

Tạp La Đặc trước giờ vẫn luôn nghe lời nàng vậy mà hôm nay chỉ vì một tên bạn cùng phòng lại dám không nghe lời nàng còn đứng bên phía đối lập với nàng khiến Lâm Đạt nhất thời có cảm giác tức giận như có món đồ nào đó đã bị người khác cướp đi vậy.

- Tạp La Đặc, tiểu tử ngươi lại đây cho ta! Nếu không ... nếu không, ngay cả ngươi ta cũng thu thập ...

Lâm Đạt nhịn không được thét lên.

Tạp La Đặc lắc đầu nhìn Lâm Đạt đang phẫn nộ, cười cười, dùng giọng điệu đắng chát, nói:

- Kiệt Sâm chính là huynh đệ của ta, đối phó hắn chính là đối phó ta!

Tạp La Đặc vẫn cho rằng hắn đối xủ tốt với Lâm Đạt như vậy thì dù nàng có không thích hắn cũng sẽ cân nhắc nể mặt hắn mà xuống nước. Nhưng khi thấy Lâm Đạt không cho mình mở miệng còn đuổi hắn đi thì hắn mới phát hiện nguyên lai trong lòng Lâm Đạt cho dù hắn có cố gắng thế nào cũng không có được chút địa vị nào!

Tại thời khắc này, Tạp La Đặc đã hiểu rõ nữ tử mà mình từng vạn lần yêu thích này bởi vì hành động hôm nay của mình đã dần xa cách nhưng trong lòng hắn lại không chút hối hận nào.

Nhìn nụ cười đắng chát của Tạp La Đặc cùng với bóng lưng kiên định của hắn khi đứng trước mặt mình, trong lòng Kiệt Sâm không khỏi cảm động.

Kiếp trước, Kiệt Sâm là một thiếu niên từ hai bàn tay trắng đi lên, cuối cùng đạt tới đỉnh cao nhất của đại lục, trên đường đi từng có rất nhiều địch nhân, rất nhiều người hầu và minh hữu nhưng lại không có một bằng hữu chính thức nào.

Nhưng ngay tại thời khắc này, nhìn Tiếu Ba và Tạp La Đặc che trước mặt mình, Kiệt Sâm đột nhiên phát hiện, sau khi trọng sinh, bản thân hắn không chỉ nên truy cầu thực lực mà còn truy cầu cả những thứ mình nên quan tâm thủ hộ. Chẳng hạn như cái trước mắt mà kiếp trước hắn không có - tình bằng hữu!

- Tạp La Đặc, ngươi ...

Ánh mắt Lâm Đạt âm lãnh nhìn Tạp La Đặc, không che giấu được lửa giận trong lòng mình.

- Lâm Đạt tỷ, Tạp La Đặc bữa nay ăn phải gan hùm mật gấu rồi, dám không nghe lời của tỷ!

Một thiếu niên cũng đứng sau lưng Lâm Đạt nãy giờ bước tới một bước, dùng ánh mắt âm hiểm nhìn Tạp La Đặc nói.

Lạc Phu, Tinh Anh Đường bài danh thứ 4, là người hiện tại có hi vọng lớn nhất đột phá Linh Đồ Nhất giai trong thời gian tới. Hắn cũng giống Tạp La Đặc yêu thích Lâm Đạt, hôm nay có cơ hội trời cho thế này tự nhiên hắn phải gạt bỏ đi đối thủ cạnh tranh của mình rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK