Mục lục
Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bologo nhìn lòng bàn tay đã ướt đẫm, trong lòng dâng lên những cảm xúc phức tạp, vừa vui vừa buồn, cảm xúc nặng trĩu, ép Bologo đến mức thở không ra hơi... Đây không phải là cảm xúc của Bologo, mà là của Amy.

Trong sự tĩnh lặng kéo dài, không có bất cứ âm thanh nào, Bologo và Amy đều giữ im lặng, không ai lên tiếng trước.

Bologo cử động một cách máy móc, liên tục đưa từng miếng bánh vào miệng, hắn ăn rất chậm, nhưng bánh không phải là vô tận, cuối cùng vẫn ăn xong.

Giữa bàn vẫn còn dư một nửa chiếc bánh sinh nhật, lúc này Bologo mới sực nhớ ra điều gì đó, hắn kéo chiếc bánh sinh nhật qua, cắm ba ngọn nến trên nửa còn lại, đốt nến, ánh sáng ấm áp rọi lên mặt Bologo.

Ngồi xuống ghế, ngọn nến đã cháy được một nửa, Bologo mới nói.

"Muốn ước gì không?"

"Ta đang nghĩ."

"Hả? Ta cứ nghĩ rằng ngươi sẽ luôn ấp ủ một thứ gì đó như là điều ước." Bologo không ngờ Amy bây giờ lại phải nghĩ về một điều ước.

"Ta biết, nhưng một số điều ước là ảo tưởng. Ngươi vốn biết ngay từ đầu chúng sẽ không thành hiện thực, chỉ có thể giấu trong lòng như một kỳ vọng."

Amy dừng lại, với chút vui tươi trong giọng nói, "Không có nhiều cơ hội để có ai đó ở cùng với ta trong ngày sinh nhật, vì vậy ta muốn ước một điều ước có thể thực hiện được".

Bologo không hỏi Amy ảo tưởng là gì mà chỉ giữ im lặng.

"Được rồi."

Bologo gật đầu, sau đó thổi tắt nến.

Căn phòng chìm vào bóng tối, ánh sáng rực rỡ duy nhất là màu vàng xanh trong mắt Bologo.

Tâm trạng của Blogo rất bình tĩnh, như đang suy nghĩ việc gì đó, còn Amy thì bắt đầu cảm thấy hơi dè dặt và xấu hổ.

Nàng đã nhìn thấy những giọt nước mắt mà Bologo lau đi, cũng biết rằng chúng là từ mình. Nàng được nếm thử mùi vị của bánh sinh nhật qua vị giác của Bologo, đó là một cảm giác nàng chưa từng có, tương ứng là cảm xúc càng ngày càng phức tạp hơn.

Ý nghĩ đó giống như bão tố, trong con mắt bão tĩnh lặng, nuôi dưỡng suy nghĩ u ám kia của Amy.

"Vậy... ta đi đây."

Ăn xong bánh sinh nhật, lúc này Amy đã rất thỏa mãn, nàng không dám đòi hỏi thêm gì nữa, chuẩn bị giải trừ Năng lượng bí mật.

"Ngươi có thể tiếp tục gây nhiễu chất lỏng vảy rắn?"

Bologo đột ngột hỏi, con rắn bạc nhỏ trườn lên ngón tay hắn.

“Là sao?” Amy không hiểu tại sao Bologo lại đột nhiên hỏi chuyện này.

"Ngươi hiểu rõ nhất sản phẩm biến dạng này, cũng chỉ có Năng lượng bí mật của ngươi mới có thể làm cho nó trở nên phức tạp và quỷ dị hơn... Sau khi ta thăng cấp, sớm muộn gì nó cũng không thể theo kịp cường độ của ta, ta cần ngươi giúp ta tiến hành một đợt biến đổi mới về chất."

“Ồ… không có vấn đề.” Đây chính là tác phẩm của Amy, nàng vô cùng hiểu nó.

Cuộc nói chuyện lại rơi vào im lặng, có lúc hai người trò chuyện rất êm tai, có lúc lại như thế này, cả hai bên đều ngập ngừng không biết nên nói gì tiếp theo.

“Vậy Taida sẽ không quay lại cho đến ngày mai?” Bologo hỏi lại.

"Ừm, sao vậy."

Amy không hiểu Bologo muốn làm gì.

“Điều đó có nghĩa… ngay cả khi chúng ta rời đi, sẽ không có ai biết, đúng không?” Bologo nói một cách thận trọng.

"Nhưng miền ảo sẽ ghi chép lại."

Amy nhắc đến miền ảo bao trùm xưởng giả kim này, nó bảo vệ, ghi chép lại mọi vị khách tới.

“Với tư cách là học trò và trợ lý của Taida, ngươi hẳn phải làm thế nào để dọn dẹp hồ sơ ghi chép a?” Giọng Bologo trở nên nhỏ hơn.

Mãi cho đến lúc này, Amy mới bất giác nhận ra điều gì đó.Ngay cả khi Aether đã im ắng, vầng sáng vàng óng trong mắt Bologo vẫn không ngừng lóe lên.

"Ý ngươi là..."

Giọng Amy cũng trầm xuống, như thể đang âm mưu điều gì đó với Bologo.

“Muốn thử không? Đây là cơ hội duy nhất.” Bologo tiếp tục dụ dỗ.

Sau khoảng lặng ngắn, giọng nói mạnh mẽ vang lên trong đầu Bologo.

"Tốt!"

Tâm trạng Bologo trở nên hưng phấn, không biết là do hắn cao hứng hay là do Amy kích động, tóm lại là mắt cả hai đều lóe sáng.

Đưa tay ra với chiếc vali đựng quần áo của Amy, Bologo mặc áo khoác, đẩy cửa xưởng giả kim ra và đi thẳng vào màn sương mù dày đặc.

...

Con đường u ám được vô số ánh đèn neon phủ đủ loại màu sắc lên. Trên con phố đầy những người dân thị trấn ăn mặc kỳ lạ, cười nói và tiến về điểm đến tiếp theo của họ.

Tiếng ca vang lên giữa các tòa nhà, phi thuyền trên cao cũng hạ thấp, biểu ngữ lớn của lễ kỷ niệm được thả xuống, mọi người reo hò không ngừng, ngay cả tuyết mùa đông trong ngày lạnh giá cũng ấm lên đôi chút.

Hàng năm trong Lễ hội Lời Thề, người dân sẽ tập trung tại quận Hiệp Định này, mọi người đi bộ dọc theo con phố, theosau đoànxe hoa khổng lồ, bắt đầu một cuộc diễu hành hoành tráng.

Để tránh bạo loạn, mỗi khi đến thời điểm này, các đội cảnh sát của Opus sẽ dốc toàn bộ lực lượng, dàn trải khắp mọi ngóc ngách trong quận Hiệp Định để duy trì trật tự, cũng như kiểm soát bầu không khí cuồng nhiệt này.

Tất cả mọi người đều tập trung ở quận Hiệp định, khiến các khu đô thị khác trong Opus trông rất hiu quạnh, mặc dù đã chuẩn bị một vài hoạt động ở đó nhưng so ra thì vẫn kém hơn rất nhiều.

Taida rảo bước trên con phố của quận Hiệp Định, mãi mới chen qua được đám đông.

Ông ta đã ở trong Khe nứt lớn quá lâu, cả ngày làm bạn với thuật giả kim, Taida đã không thể nhớ nổi lần cuối mình nhìn thấy nhiều người như vậy là khi nào. Bây giờ nhìn thấy số lượng lớn người như vậy, khiến ông ta cảm thấy hơi khó chịu và không thoải mái.

Ai ai cũng đeo mặt nạ, dưới ánh đèn méo mó, trông giống như những con thú giương nanh múa vuốt, Taida cố gắng không nhìn những người này, tránh biến mình thành một trong số họ.

Tòa chung cư mà Taida đang đến nằm khuất trong những tán cây rậm rạp, nhìn từ xa trên phố, chỉ có thể thấy cây cối xanh tươi, nhưng nếu đến gần, sẽ phát hiện ra rằng tòa chung cư này bị che khuất bởi các tòa nhà khác, đường đi vào quanh co.

Nơi này rất dễ bị lạc đường, nhưng đây không phải là lần đầu tiên Taida đến, theo lối đi trong trí nhớ, ông ta quay lại khu chung cư quen thuộc, dường như nó không có gì thay đổi, Taida lặng lẽ mở cửa, bước lên cầu thang, cuối cùng dừng lại trước một cánh cửa.

Chủ nhân của căn phòng này dường như rất lâu đã không về, tấm thảm trước cửa bám đầy bụi, Taida lấy chìa khóa ra, mở cửa phòng, mùi bụi bặm trong không khí xộc thẳng vào mũi.

Taida thận trọng bước vào phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại, như sợ đánh thức linh hồn đang ngủ yên trong đây.

Cách bài trí bên trong rất sống động, với đủ loại vật dụng cá nhân lấp đầy mọi ngóc ngách trong căn phòng, nơi đây tràn đầy sức sống, nếu bỏ qua lớp bụi trên đó, thậm chí sẽ cảm thấy rằng gia đình này vừa mới rời khỏi để tham gia cuộc diễu hành của Lễ hội Lời Thề.

Vẻ mặt kiên định của Taida dần thả lỏng, giống như một tảng đá cứng bị mềm đi và sụp tan tác.

Đẩy cửa sổ ra, cơn gió lạnh giá tràn vào phòng khiến không khí trong lành hơn rất nhiều, Taida ngồi trên ghế sô pha ở phòng khách, tưởng tượng trong đầu lúc mọi thứ vẫn chưa hề thay đổi.

Đưa tay ra, cầm tấm ảnh chụp chung ở bên cạnh lên, lau bụi đi, có thể thấy đây là một gia đình ba người. Taida trong bức ảnh trẻ hơn nhiều so với hiện tại, một người phụ nữ xinh đẹp đứng bên cạnh ông ta, nàng ôm một đứa trẻ đang ngủ say trên tay.

Taida nhìn chăm chú vào bức ảnh, nghĩ về đủ thứ chuyện về vợ của mình và Alice.

Tiếng hát và reo hò truyền đến từ ngoài cửa sổ, nhưng những điều này không liên quan gì đến Taida. Ông ta không ngừng nhớ lại quyết tâm ban đầu, khiến trái tim trở nên mềm yếu của mình lại lần nữa cứng rắn, không chút thương xót.

Giữa cuộc đấu tranh của tâm trí, bỗng có tiếng gõ cửa vang lên.

Taida nhìn cánh cửa một cách cảnh giác. Kể từ khi rời khỏi Cục Trật tự, Taida đã định cư tại xưởng giả kim. Nơi ở cũ này, ông ta sẽ chỉ đến vào ngày Lễ hội Lời Thề. Đáng lý ra thì sẽ không có ai đến đây ngoại trừ chính ông ta.

Thấy tiếng gõ cửa không có phản hồi, vị khách rút chìa khóa và vặn trụ ổ khóa.

Kẻ trộm?

Vẻ mặt của Taida trở nên tức giận, ông ta chậm rãi đứng dậy, đang định giải phóng cơn thịnh nộ của mình thì cánh cửa bỗng mở ra, hai vị khách không ngờ đến đứng sau cánh cửa.

"Yo, sư phụ, Lễ Lời Thề vui vẻ a."

Vẫn là lời chào sáng sớm, tràn đầy năng lượng kia của Bailey, chỉ là khi nhìn thấy sư phụ ở đây, ngay cả nàng cũng không thể vui vẻ mấy.

Đứng sau Bailey chính là Badr, điều đáng ngạc nhiên là cái tên này mặc quần áo bảo hộ ngay cả khi ra ngoài, gương mặt giấu sau chiếc mũ phòng hộ.

Taida nhìn hai người học trò của mình, họ bước thẳng vào mà không cần sự cho phép của Taida, Bailey lật chìa khóa trên tay, khi đi ngang qua tủ, nàng còn nhặt một bức ảnh chụp chung lên.

Một trái một phải, hai người ngồi hai bên Taida, Bailey lau bụi trên bức ảnh, dựa vào vai Taida và nói.

"Thật hoài niệm a, sư phụ."

Trong bức ảnh chụp chung cũng là ba người Bailey, Taida và Badr, nhưng Bailey và Badr trong ảnh đều là trẻ con, Taida cũng trẻ hơn nhiều, bộ râu vẫn còn là màu đen chứ chưa phải màu xám.

"Các ngươi tới làm cái gì?" Taida nói.

"Đừng lạnh lùng như vậy a sư phụ, không phải thấymột mình ngàiđón Lễ Lời Thề quá buồn chán sao? Bọn ta tới bầu bạn cùng ngài."

Bailey cười toe toét, nàng từ nhỏ đã như vậy, nhìn như muốn ăn đòn, Badr thì như thường lệ ngồi im lặng bên cạnh.

Chỉ là lần này Bailey cũng có chút không cười nổi, trong phòng tràn ngập tĩnh mịch, ngoài cửa sổ cuồng hoan chấn thiên.

Sau một hồi im lặng, Bailey lên tiếng.

"Sư phụ, dừng lại đi, người chết không thể sống lại."

Người chết không thể sống lại.

Đây là quy tắc được tất cả các nhà giả kim ngầm thừa nhận, cũng giống như định luật giới hạn thứ ba của ma quỷ, ma quỷ không thể thay đổi những gì đã xảy ra và loài người cũng vậy.

Khi một sinh mạng chết đi, mọi thứ đã biến kết cục đã định.

Nói xong, Bailey không khỏi cảnh giác, Taida là sư phụ của nàng, nhưng trong bảy năm qua, sư phụ nàng quen thuộc đã thay đổi quá nhiều.

Đối với Taida, đây là một bí mật khủng khiếp nhưng có thật, nhưng không ai có đủ can đảm để tiết lộ sự thật như vậy cho một kẻ cuồng tín truy tìm chân lý, nó không khác nào phủ nhận tất cả những gì Taida đã làm trong bảy năm qua.

Nhưng Bailey không thể đợi thêm được nữa, nàng không muốn sư phụ của mình phát điên, đã đến lúc phải kết thúc tất cả.

Badr ngồi một bên cũng hơi quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào sư phụ, Bailey về cơ bản không hề có sức chiến đấu, cho dù có thể dùng xà beng đập bay đầu người đàn ông trưởng thành, nhưng đối với một Phụ Quyền Giả thì trông có vẻ hơi quá sức.

Kể từ khi nàng trở thành bộ trưởng, Badr vẫn luôn vừa là người phục vụ bên cạnh, vừa bảo vệ an toàn cho Bailey. Hành động mạo hiểm lần này rất có thể sẽ biến thành sư đồ đại chiến.

Nhưng cơn thịnh nộ như trong dự đoán đã không xuất hiện, mọi thứ có vẻ rất yên tĩnh, Taida thở dài một hơi, cúi đầu, gương mặt ẩn hiện trong bóng tối.

"Nhưng kể từ khi nàng ấy rời đi, Alice là tất cả đối với ta."

Những ngón tay thô ráp xoa bức ảnh chụp chung, Taida lẩm bẩm.

Bailey im lặng, nàng không ngờ cuộc nói chuyện lại diễn ra suôn sẻ như vậy. Như đoán được nàng đang nghĩ gì, giọng Taida vang lên, kèm theo nụ cười chua xót.

"Ngươi nghĩ ta sẽ ra tay với các ngươi? Dù gì thì các ngươi cũng là học trò của ta."

Cất tấm ảnh chụp chung đi, Taida quay lại nhìn Bailey, "Đừng lo, ta rất lý trí, ta biết cách kiểm soát".

"Còn Amy thì sao?"

Bailey không bị lời của Taida lừa dối, nàng rất hiểu về sư phụ của mình.

"Ngươi đã không còn phân rõ được giới hạn nữa đúng không? Sư phụ, ranh giới giữa Amy và Alice đang dần mờ đi... Ngươi đã thực sự sẵn sàng hy sinh Amy chưa?"

Nghe những lời của Bailey, hình bóngTaida sững lại, trong con ngươi đục ngầu hiện lên chút ngạc nhiên và tức giận.

"Thắc mắc làm thế nào ta phát hiện ra? Làm ơn, ta không chỉ là học trò giỏi nhất của ngươi, mà hiện còn là Bộ trưởng của Lõi lò thăng hoa."

Vừa nói, cảm giác khi sư diệt tổ kia của Bailey lại ập đến, nàng cười toe toét, "Ta tiến bộ rất nhanh, không biết chừng vài năm nữa là có thể vượt qua ngươi, đoán ra mấy thứ này cũng không khó".

Badr ở bên cảm thấy tình hình có thể lại trở nên tệ hơn, và vất vả lắm mới khống chế được cảm xúc của sư phụ, kết quả là Bailey lại bắt đầu châm lửa.

Taida là một nhà giả kim, nhưng lại là mộ Phụ Quyền Giả giai đoạn ba. So với loại hình chiến đấu bình thường thì ông ấy thua kém nhiều, nhưng đánh hai người họ thì vẫn dư sức, chứ đừng nói đến Trí tưởng tượng tạo vật thuần túy của Taida.

Bailey và Badr đã từng chứng kiến cảnh tưởng tượng điên rồ khi Taida biến nó thành sự thật.

"Con người không thể tạo ra linh hồn, ngươi đã lợi dụng Hòn đá triết gia của Alice để khiến Amy cử động, nhưng chỉ có một Hòn đá triết gia và duy nhất một linh hồn, ngươi muốn Alice sống lại hay Amy chết đi?"

Bailey nhìn thẳng vào mắt Taida, không cho tránh né, lời nói như dao kiếm.

"Ngươi... còn muốn mất thêm một đứa con gái?"

Taida siết chặt nắm đấm, mạch máu xanh trên mu bàn tay phồng lên, tích tụ sức mạnh.

Nếu đây là lời của người khác để chọc tức ông ta, Taida đã sớm ra tay, nhưng đây là Bailey, cũng giống như Bailey hiểu rõông ta, Taida cũng hiểu Bailey.

Khiến người ta ngoài ý muốn làTaida lại mỉm cườibất đắc dĩ, buông tay ra, ngả người ra sau, thoải mái dựa vào ghế sô pha.

"Ta không quan tâm, như ta đã dạy các ngươi, Amy chỉ là một công cụ, và ta là một nhà giả kim, ta có thể tạo ra rất nhiều công cụ, nếu thất bại, ta sẽ làm lại, mục tiêu của ta chưa bao giờ dao động."

Taida nói ra những lời vô cùng lý trí và tàn nhẫn. Rất lâu trước khi Amy được sinh ra, nhà kho tăm tối kia đã chứa đầy xác của những con rối giả kim.

Nghe thấy thế, Bailey lắc đầu, không khỏi nói: "Vậy thì nàng thật đáng thương, nàng sinh ra là để chết đi cho một người khácsống lại."

“Đây là số phận của công cụ, chúng ta là học giả, ngươi nên hiểu điều này, Bailey.” Đến lượt Taida giáo dục lại Bailey.

Bailey chỉ cười cười, không hề nói gì.

Sự tĩnh lặng kéo dài một lúc lâu, Bailey lại nói: "Vậy sư phụ, ngươi định dùng cách gì để phục sinh Alice?"

"Ảo tưởng trở thành sự thật."

"Lại là ảo tưởng trở thành sự thật sao?" Bailey lắc đầu, "Ngươi đã thử rất nhiều lần, cách này không thể thành công".

Taida không đáp lại, ông ta không muốn giải thích quá nhiều với Bailey.

“Đừng nói về những thứ này nữa, Bailey, đây là lễ hội Lời Thề, một ngày để ăn mừng, không phải như bây giờ, như thể chúng ta sắp trở mặt sống mái với nhau vậy.” Taida cố gắng nói với một nụ cười.

"Làm sao có thể trở mặt với nhau đâu? Ta không phải là quan tâm đến ngươi sao?" Bailey nói, rồi khoác tay lên vai Taida, một bộ xưng huynh gọi đệ bộ dáng.

"Chỉ là ngươi, sư phụ, thực sự rất giống với Badr."

Bailey nói và nhìn về phía Badr vẫn giữ im lặng nãy giờ.

"Giống như một con rùa, luôn luôn thu mình trong chiếc mai của nó, với đống suy nghĩ lộn xộn của các ngươi, ta không thể cạy nó ra và xem xét kỹ hơn những gì bên dưới."

Chủ đề giờ lại chuyển sang Badr, người vẫn im lặng nãy giờ, hắn chẳng hiểu vì sao câu chuyện lại biến thành thế này, lúc này, Taida cũng liếc sang, nhìn chằm chằm vào bóng người đen kịt kia.

“Ngươi đã như thế này từ bảy năm trước?” Taida hỏi.

Badr gật đầu nói: "Đã lâu như vậy, sư phụ."

“Cởi mũ bảo hộ ra, dù sao cũng không có người ngoài ở đây, ta đã sắp quên ngươi trông như thế nào.” Taida nói.

Balder hơi do dự, nhưng nghĩ một lúc thì vẫn nghe theo lời Taida, giơ tay cởi mũ bảo hộ, hơi lạnh phả vào làn da mang đến cảm giác ngứa ran không nói nên lời.

Trong căn phòng lờ mờ, một gương mặt xấu xí hiện ra, những vết bỏng lan rộng khắp mặt Badr, khiến hắn trở nên vô cùng gớm ghiếc.

Nhìn thấy khuôn mặt này, trái tim Taida cũng thót lại, mang theo vài phần khổ sở nói.

"Thật xin lỗi."

"Không sao, sư phụ, nếu lúc đo không có ngươi, có lẽ ta đã chết."

Badr lắc đầu, hắn chỉ cởi mũ bảo hộ khi ở một mình, đã quá lâu rồi không lộ ra bộ mặt thật của mình, trong lòng Badr có một cảm giác khó tả.

Bảy năm trước, Chúa tể Cyrin xâm lược "Phòng khai hoang", chiêu mộ chuyên chế đã phá hủy tất cả trang bị giả kim, bộ đồ bảo hộ của Badr cũng vậy, mặc dù Taida đã lôi hắn ra khỏi biển lửa, nhưng ngọn lửa vẫn liếm khắp người hắn và biến Badr thành như ngày hôm nay.

Bất tri bất giác, bóng ma từ bảy năm trước đã bao trùm lên ba người họ, mọi thứ đều thay đổi, nhưng dường như vẫn không có gì thay đổi.

"Thật hoài niệm a, lão sư."

Bailey không nhịn được mà nói, lần này trên mặt nàng không có nụ cười khúc khích, mà phi thường nghiêm túc.

"Quá khứ là một kết cục đã định, ngươi đã bị mắc kẹt bởi cái chết của Alice quá lâu."

Taida lắc đầu và nói với vẻ tự giễu, "Chuyện này vốn là như vậy".

"Giống như khi chúng ta nghiên cứu về 'Nguồn bí mật', đôi khi chúng ta sẽ bị mắc kẹt với một vấn đề trong nhiều năm, đôi khi chúng ta lại biết cách giải quyết nó chỉ trong nháy mắt."

Taida cố gắng thẳng thắn và chân thành với học trò của mình.

"Ta cũng muốn bước tiếp, nhưng ngay khi vừa nhắm mắt lại thì những gì nàng đã nói với ta trước khi chết lại hiện ra."

Đôi mắt đục ngầu nhìn vào tấm ảnh chụp chung, đó là vợ của Taida.

"Nếu không phải vì những gì đã xảy ra bảy năm trước, Alice hẳn sẽ xinh đẹp như nàng...

Nhưng loại chuyện này, vậy đó, ta hiểu hết mọi chuyện, ta cũng biết mình mắc kẹt, nhưng... giống tự cứu mình rất khó, ta biết rõ nhân quả của mọi chuyện, nhưng chỉ là không thể thoát ra được."

Taida đau khổ, với những suy nghĩ bị đè nén.

Rất nhiều chuyện chính là như vậy, ai cũng hiểu lựa chọn đúng đắn là như thế nào, nhưng đều bị cảm tính trói buộc, khó có thể đi được một bước lý trí, con người là thế, tự mua dây buộc mình.

Bailey cứng họng, nàng cũng hiểu chuyện này, người khác có thuyết phục thế nào thì cũng vô nghĩa đối với Taida.

Hoặc là xóa sạch mọi hy vọng của Taida, hoặc một ngày nào đó Taida quyết định thoát ra khỏi khốn cảnh.

"Nhưng cũng giống như vấn đề đó, không biết chừng trong nháy mắt nào đó ta sẽ tìm ra lời giản, không gì có thể kìm hãm ta kể từ đó."

Taida cố gắng khiến cho giọng điệu của mình vui tươi hơn, nói với một chút mong đợi.

Bailey nhìn sư phụ của mình và nói một cách chân thành: "Chỉ mong lúc đó ngài sẽ không để mình phải hối hận".

Trong lời nói mang theo khuyên giải, nhưng lại có như vậy mấy phần uy hiếp ý vị, Taida ngẩn người, khẳng định.

"Ta sẽ không hối hận."

"Vậy bọn ta đi trước, không làm phiền nữa."

Bailey đứng dậy và ra hiệu cho Badr. Badr đội mũ bảo hộ vào, sau khi thương lượng không có kết quả, cả hai chỉ còn cách nói lời tạm biệt với Taida, rồi rời đi, biến mất ở cầu thang.

Trong phòng chỉ còn lại Taida, trong sự đơn độc, ông ta vuốt ve bức ảnh chụp chung, miệng không ngừng lẩm bẩm.

"Mọi thứ ta làm là chính xác, ta sẽ không hối hận."

Taida cố gắng khiến trái tim mềm yếu kia trở nên lạnh lùng và cứng rắn thêm lần nữa. Tất cả chỉ là một cuộc nghiên cứu, một nghiên cứu để giúp Alice sống lại, và để làm được điều đó, Taida có thể làm bất cứ điều gì.

Vứt hết mớ suy nghĩ lộn xộn đi, ánh mắt Taida lạnh như sắt, từng tiếng xì xào kỳ quái không ngừng vang lên.

"Ảo tưởng trở thành sự thật... Ảo tưởng trở thành sự thật..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
20 Tháng tư, 2022 10:54
truyện hay, kiểu như k dính dáng gì mấy cái tư tưởng hay kí ức tiền kiếp. Tỉ lệ đại háng là vô hạn đến 0%.
Hieu Le
18 Tháng tư, 2022 16:38
cầu bạo chương
Hieu Le
16 Tháng tư, 2022 00:39
2 chương vèo cái hết
Hieu Le
13 Tháng tư, 2022 22:13
lại thiếu thuốc
cyv97
13 Tháng tư, 2022 14:21
yên tâm bác ơi, vài chương nữa sẽ có đoạn nói về thiên địch của Bologo, với lại bố cục bộ trước của tác tui thấy viết cũng ổn lắm
Hieu Le
13 Tháng tư, 2022 13:17
hy vọng tác giả cứng tay.Bolozo đã bất tử còn lấy đc sức mạnh chúa tể.
cyv97
12 Tháng tư, 2022 22:11
Cảm nghĩ lên giá của tác giả, nguyên raw nhé mình lười edit cái này, tận 5k chữ lận :V "Lên khung cảm nghĩ Mọi người tốt, nơi này là, ngài muốn lên khung trung thực bằng hữu. Ta trước đó một mực đang nghĩ, lên khung cảm nghĩ nên viết chút gì, đàm luận tác phẩm khởi nguyên? Vẫn là một chút kịch bản nguyên do? Nhưng ta cảm thấy những việc này, có thể lưu đến quyển mạt cảm nghĩ bên trong viết. Cho nên nghĩ nửa ngày về sau, cảm thấy không bằng tâm sự ta sáng tác mạch suy nghĩ. Quen thuộc ta độc giả hẳn là đều biết, tác giả ta tại gõ chữ trước đó, là cái học mỹ thuật... Cũng không thể nói là mỹ thuật, ta cái này trường học thứ đồ gì đều dạy, bọn hắn thậm chí dạy ta Wechat công chúng hào vận doanh (vận doanh thủ đoạn chính là chui vào các loại group chat phát quảng cáo). Cá nhân ta là yêu thích mỹ thuật, nhận những này ảnh hưởng, ta viết văn lúc, kiểu gì cũng sẽ suy nghĩ một chút mỹ thuật cảm giác... Cái này nghe có chút nói nhảm, dù sao ta bây giờ nghĩ pháp vật dẫn là văn tự, mà không phải bức hoạ. Nhưng ta liền muốn dạng này có khuynh hướng đây, đang động bút viết quyển sách trước đó, ta cũng cùng người thảo luận, ta chỗ viết cố sự, bị ta tự thân Logic có hạn chế, tỉ như ta liền tương đối quan tâm mỹ thuật phong cách thống nhất dạng này, điều này sẽ đưa đến ta tại viết sách lúc, ta sẽ cực lực phòng ngừa những cái kia, cùng cố sự họa phong không hợp đồ vật. Tương ứng, ta cũng nghĩ viết ra một chút mới lạ đồ vật, một chút có thể để cho mọi người cảm thấy "Mới lạ" đồ vật. Tỉ như trong tiểu thuyết thường gặp một chút vũ khí, đao thương kiếm kích, mọi người đã tập mãi thành thói quen, vì mang đến một chút mới lạ cảm giác, một loại "Quen thuộc vừa xa lạ" cảm giác, ta lựa chọn gãy đao cái này một vũ khí, toàn bộ Opus tạo dựng bên trên, ta cũng thử càng tới gần tại thiết kế cảm giác. Nhìn qua ta quyển sách trước độc giả, hẳn là có thể cảm giác được, quyển sách trước cũ thật thà linh hoạt là như vậy, cả tòa thành thị hiện ra một loại đại thụ cảm giác, trên bầu trời tuần tra lấy phi thuyền, to lớn thật thà Linh Tháp xông thẳng tới chân trời, đỉnh tháp chính là trung tâm chỉ huy vỡ vụn mái vòm, dưới thân tháp là to lớn hơi nước hệ thống lò luyện chi trụ, dưới đất chỗ sâu còn có nghiên cứu khoa học trung tâm, phức tạp đường ống cùng đường sắt trải rộng mặt đất cùng dưới mặt đất, tại hắc ám cuối cùng, còn có ai rơi chi địa vì kết thúc công việc. Quyển sách trước bởi vì chuyện xưa thiên về, ta không có viết quá nhiều liên quan tới kiến trúc bộ phận, cá nhân ta vẫn là rất thích kiến trúc thiết kế, hoàn cảnh loại hình, cho nên tại bản này bên trong, ta nghĩ ta sẽ tốt hơn tạo dựng tòa thành thị này, cũng đem nó dung nhập kịch bản bên trong. Trước đó tại tấu chương nói, thấy có người đề « song thành chi chiến », kỳ thật Opus cùng lớn kẽ nứt tạo dựng cũng không phải là tổ an cùng da thành. Tổ an địa phương quỷ quái này mặc dù rối bời, nhưng ít nhiều vẫn là cái lẽ thường hạ thành thị, ta tưởng tượng bên trong bàng hoàng lối rẽ, càng giống là một cái tiền tiêu căn cứ, phía trước chính là vực sâu khổng lồ, bên trong cất giấu đếm không hết ác mộng, một đám kẻ liều mạng ở chỗ này sống tạm, hướng về trong vực sâu không biết tồn tại hiến tế, đổi được sinh tồn không gian. Ta đây trình độ nhất định là nhận lấy « đến từ vực sâu » dẫn dắt, một tòa xây dựng ở phế tích phía trên thành thị, tại trung tâm của nó có một đạo vết rách to lớn vực sâu, bên trong ẩn giấu đủ loại quái dị, đồng thời không người biết được nó cuối cùng, tất cả âm mưu cùng bí mật, đều chờ đợi hậu nhân đi dò xét. Đó là cái phi thường chữa trị tác phẩm, mọi người có hứng thú có thể đi nhìn xem, có sao nói vậy, ta còn đặt trước cái bình minh khanh đồ chơi, từ năm trước kéo dài thời hạn đến 3 tháng, tê. Ta thích vô cùng Ngân Hà ác ma thành loại trò chơi, tỉ như « trống rỗng kỵ sĩ » «ori » các loại, ta thích loại kia, theo kịch bản thúc đẩy, không ngừng thăm dò mới địa đồ, loại kia thăm dò cảm giác, tại ta thiết kế bên trong, lớn kẽ nứt cũng là chỗ như vậy, theo kịch bản thúc đẩy, nó biết chun chút hiện ra ở độc giả trước mắt. Càng quan trọng hơn là, hoành bản hình thức, để nó có minh xác trên dưới trái phải, có minh xác chỉ tiêu, người chơi liền sẽ nghĩ sai bên cạnh cuối cùng là cái gì, bên phải cuối cùng là cái gì, trên cùng là cái gì, phía dưới cùng lại là cái gì. Cho nên ta muốn đem loại này cuối cùng cảm giác, cũng dung nhập trong chuyện xưa, khiến thành thị trở nên có "Thọc sâu" cảm giác. Đương nhiên, ta hi vọng ta những này thiết kế ở giữa, tương hỗ là có liên quan liên, mà không phải làm việc không kế hoạch, tỉ như « con sói » bên trong vi danh thành cùng xung quanh địa khu liên hệ, cũng rất không tệ, Bọn chúng tương hỗ ở giữa liên quan, đồng thời chặt chẽ liên hệ. Ta thích loại kia trạng thái bình thường hạ vặn vẹo, loại kia quái đản cảm giác, cho nên Opus tại lẽ thường dưới, lại sẽ có lấy đủ loại kỳ dị, cái này đến cái khác kỳ diệu truyền thuyết đô thị. Kỳ thật từ nơi này mọi người cũng hẳn là có thể cảm giác được, viết quyển sách này lúc, ta nghĩ càng nhiều hơn chính là, nếu như đây là một cái trò chơi, ta sẽ làm thế nào, cho nên kịch bản thúc đẩy, tựa như Ngân Hà ác ma thành loại trò chơi, không ngừng đạt được năng lực mới, kiến thức mới, từ đó đi thăm dò mới khu vực, khu vực ở giữa lại tương hỗ liên quan, sẽ không xuất hiện đổi chỗ đồ cái chủng loại kia đột ngột cảm giác. Sau đó nói về một cái khác mọi người xách tương đối nhiều, Cục Trật tự nguyên hình. Cái này ban đầu đến giảng đến có một đêm, ta đang nghe bọn Tây sau bằng khắc, không biết là lịch sử nhân tố, vẫn là cái gì, ta cảm giác bọn Tây sau bằng khắc đều rất có vị, đang nghe một bài «Клетка » lúc, ta nhìn album trang bìa rất tán. Lúc ấy ta chính khổ vì làm như thế nào vì sách mới tăng thêm "Cảm giác mới lạ", mặc dù là văn tự, ta cũng nghĩ để nó có thể hiện ra có chút hình tượng cảm giác, ta nhìn thấy album trang bìa là một cái lỗ mãng chủ nghĩa kiến trúc, lại nhìn mấy trương đại biểu đồ về sau, lúc ấy ta liền khai ngộ. Lúc này đúng vị. Cục Trật tự chủ yếu mỹ thuật phong cách chính là lỗ mãng chủ nghĩa, mọi người tương đối quen thuộc trò chơi « khống chế » chính là cái này phong cách, cái trò chơi này thiết kế cho ta cực lớn dẫn dắt. Cái trò chơi này so với nó cái gì kịch bản vẫn là trò chơi tính, ta cảm thấy nhất tán chính là, nó nghệ thuật thiết kế. Vô luận là hội ngân sách quái đản phong cách, vẫn là siêu năng lực xạ kích, mọi người hẳn là đều chơi qua không ít, nhưng dạng này thú vị, hoàn toàn lối kiến trúc, ta còn là lần thứ nhất ở trong game trải nghiệm. Nó đem rất nhiều danh gia thiết kế chỉnh hợp ở cùng nhau, tỉ như an dây leo trung hùng quang chi giáo đường, hoa phu bánh cách, ở chỗ này ta liền không báo tên món ăn, xách những cái kia đại lão tên. Bản thân cái trò chơi này nguyên hình, chính là hiện thực tồn tại, nước Mỹ dây dài cao ốc, kia là một tòa không có bất kỳ cái gì cửa sổ bê tông cao ốc, đứng vững tại trong thành thị thành lũy. Tại lật xem tương quan mỹ thuật phân tích về sau, ta chỉ bằng mượn cảm giác đến, dùng mọi người dễ dàng cho lý giải, đại khái chính là to lớn, quái dị, nguội lạnh, cường quyền, bê tông, bê tông vẫn là mẹ nó bê tông. Chỉ đùa một chút, thứ này còn rất phức tạp, theo ta hiểu rõ cũng là tương đối dễ hiểu, hứng thú độc giả mình xâm nhập tìm hiểu một chút. A, đúng, lúc ấy còn vừa xem hết « cồn cát », ta cảm thấy lỗ mãng chủ nghĩa lại phối hợp cự vật sợ hãi, không nên quá tốt, cuối cùng Cục Trật tự liền biến thành một tòa dựng đứng tại Opus khổng lồ phương bia, tựa như trong thần thoại tháp Babel, ngươi ngẩng đầu một cái liền có thể nhìn thấy nó, phảng phất nó là không thuộc về loài người tạo vật. Nói đến, ta lúc ấy đi học trong phòng trang trí nội thất giống như không dạy qua cái đồ chơi này a. Cuối cùng ta quyết định đem Cục Trật tự miêu tả thành dạng này, một cái để ngươi khi làm việc cảm giác tại ngục giam ngồi tù địa phương, rõ ràng là an toàn nhất đại bản doanh, nhưng ngươi nhưng dù sao cảm thấy, sát vách trong văn phòng cất giấu quái vật. Trang nghiêm, kiềm chế, quyền lực, phế tích phía dưới trần trụi ra cốt thép, ta cảm thấy loại này cực độ lý tính phong cách cùng siêu phàm sắc thái thần bí tập hợp lại cùng nhau, loại mâu thuẫn này cùng cắt đứt cảm giác rất không tệ. Trừ ra lỗ mãng chủ nghĩa bộ phận này, để cho ta đối kiến trúc thiết kế sinh ra rất hưng thịnh thú, còn có nhị bình miễn « », hắn manga bên trong, thường xuyên sẽ xuất hiện loại này cự vật, lạnh lùng kiến trúc, tăng thêm nhân vật trầm mặc ít nói, nhiều khi nhìn hắn manga, càng giống là nhìn một cái tương lai kiến trúc bản thiết kế tập. Bí mật, bí mật cùng bí mật, cái này đến cái khác gạch đỏ, đem chân tướng gắt gao phong tại bụi bặm bên trong. Mọi người có hứng thú, có thể giải một chút lỗ mãng chủ nghĩa, loại này hiện đại không thấy nhiều lối kiến trúc, tại trò chơi chờ vật dẫn dưới, toả sáng mới sinh cơ. Cá nhân ta rất thích mới chuyện lạ, quái hạch, quắc hạn không gian loại hình đồ vật, tóm lại càng quái càng tốt, thậm chí nói có chút "Hiếu kỳ" . Loại này tồn tại ở gần hiện đại đồ vật, thường để chúng ta ở lại thành thị trở nên không có như vậy an toàn, tựa như từng cái hỏng bét truyền thuyết đô thị, ngươi tại diễn đàn bên trên tùy ý miệng này lấy những thứ này thật giả, sau đó có một ngày đi tại trong hành lang, phát hiện ánh đèn tắt hết... Quỷ xui xẻo, ngươi thật giống như đi vào trong đó. An toàn thành thị không an toàn nữa, lại hoặc là nói, chúng ta cùng quái dị cộng đồng sinh hoạt chung một chỗ, chỉ là bình thường nhìn không thấy đối phương mà thôi. Tập hợp trở lên yếu tố, ta dựa theo trò chơi như thế, làm cái danh vọng hệ thống, cũng chính là truyền thuyết đô thị, đến tiến một bước bổ sung thành phố này. Một cái tràn ngập các loại loạn thất bát tao quái dị thành thị, nhưng may mắn là ngươi sẽ không chết, đồng thời còn có được siêu năng lực. Đúng vậy a, quyển sách trên thực tế do ta viết thời điểm, dự đoán chính là một cái, các loại quái dị hoành hành đô thị dị năng. Dùng mọi người dễ dàng cho lý giải phương thức tới nói, chính là cơ động đặc khiển đội thành viên ngày làm việc thường. Có chuyện lạ loại hình yếu tố, như vậy cũng hẳn là có San giá trị loại hình thiết kế, nhưng ta không muốn trực tiếp thô bạo làm cái gì San giá trị rãnh, đến biểu thị nhân vật trạng thái tinh thần. Tại xác định miêu tả Opus tòa thành thị này lúc, ta cảm thấy chẳng bằng từ chung quanh hoàn cảnh vào tay. Cục Trật tự khắp nơi đều tồn tại tuyệt đối lý tính khối hình học, góc cạnh rõ ràng trật tự cảm giác kéo căng, nhưng theo quyền hạn tăng lên, mọi người trong mắt "Khẩn thất" cũng phát sinh biến hóa, tuyệt đối lý tính khối hình học bắt đầu trở nên mềm mại, đường thẳng đầu không còn, thay vào đó thì là một đống quỷ dị đường cong, tựa như quái vật vặn vẹo dữ tợn bộ dáng. Đây là ta tại viết sách lúc nảy mầm một cái mới ý nghĩ, dùng lý tính khối hình học đại biểu ổn định trật tự, nhưng khi khối hình học bắt đầu sụp đổ, trở nên mềm mại vặn vẹo lúc, chính là điên cuồng bắt đầu, từ khía cạnh biểu hiện San đáng giá chập trùng. Cho nên trạng thái bình thường dưới, Cục Trật tự là tuyệt đối lý tính khối hình học, mà bàng hoàng lối rẽ thì là vặn vẹo uốn lượn khu kiến trúc. Bất quá Opus chung quy là một tòa phàm nhân thành thị, siêu năng lực giả lẫn nhau đại chiến cũng không thể biến thành thành thị phá dỡ, cho nên có "Miền ảo" một loại thiết kế, tựa như từng cái phó bản , chờ lấy đại gia hỏa hạ bản. Bề ngoài thoạt nhìn là tòa căn phòng, bên trong trên thực tế là cái cự đại mê cung, loại này không gian đảo lộn cảm giác ta rất thích, tỉ như « khống chế » bên trong Thái Cổ phòng, hội ngân sách một cái hạng mục "Gặp quỷ Nghi gia đồ dùng trong nhà thành", cái nhà này cỗ thành lớn đến khủng khiếp, đem rất nhiều người đều vây lại đi vào, cùng Nghi gia nhân viên đấu trí đấu dũng, còn có một cái hạng mục ta không nhớ rõ lắm, hẳn là "Cửu Long thành trại", miêu tả cùng "Nghi gia ở không thành" không sai biệt lắm, cũng là nội bộ không gian vặn vẹo, lớn đến khủng khiếp. Quen thuộc Ngân Hà ác ma thành loại trò chơi độc giả hẳn phải biết, làm ngươi đem một cái khu vực thăm dò không sai biệt lắm lúc, ngươi thường thường sẽ mở ra một cái "Đường tắt", nhường đất mưu toan ở giữa liên hệ tới, cũng tỷ như "Phòng khai hoang" "Khu phế tích" bên trong, sẽ có hay không có cánh cửa, thông hướng một chút kỳ quái địa phương. Ta rất thích kỹ càng miêu tả một tòa thành thị, tựa như quyển sách trước bên trong cũ thật thà linh, ta đang nhìn rất nhiều tác phẩm lúc, bọn chúng sẽ rất ít đi miêu tả những này, ta nhớ được ta khi còn bé nhìn « Naruto » lúc, liền rất hiếu kì Naruto nhà đến cùng là cái gì cấu tạo, những ninja này cùng trên cây khỉ, kiến trúc cũng biến thành loạn thất bát tao, ở đâu đều có thể treo người, ta đã cảm thấy, loại cảm giác này mười phần mới lạ. Đương nhiên, cũng có người hỏi "Thành thị này cùng ca đàm, làm sao yêu ma quỷ quái tất cả cái này" . Đừng hỏi, hỏi chính là phục bút, ta người này từ trước đến nay đào hố tất lấp, đến lúc đó sẽ cho các vị một cái hài lòng đáp án. Sau đó mọi người cũng có thể cảm giác được, ta đang cố ý thiết kế một chút ký hiệu, Cục Trật tự bản thân, cùng từng cái bộ môn, ta đều tại tưởng tượng một chút hoàn thiện ô biểu tượng , liên đới lấy Ngã Ba Vô Định Mammon đồng vân vân. Bộ phận này ta nhận Robert lan trèo lên ảnh hưởng tương đối lớn, hắn là đan Blanc dưới ngòi bút hư cấu nhân vật, một vị khoa học giáo sư, mỗi lần nhìn thấy hắn đối một cái ký hiệu chậm rãi mà nói, giảng phía sau hàm nghĩa cùng lịch sử lúc, ta đều cảm thấy "Cỏ tốt huyễn khốc a", từ sau lúc đó, ta liền bắt đầu vô tình hay cố ý thiết kế những thứ này. Xiềng xích cùng kiếm, rắn độc quấn quanh trái cây, trượng kiếm vân vân. Phim phương diện đối ta gần đây ảnh hưởng khá lớn chính là « tập kích », ta cảm giác cái này phim nhựa thật đổi mới phim hành động, huyết tương, quyền quyền đến thịt, từ đầu đánh tới đuôi. Kịch bản? Cái gì là kịch bản, kịch bản chính là thời gian, địa điểm cùng muốn đánh mấy người, là đánh cho tàn phế vẫn là đánh chết. Thật quá khen, các vị có hứng thú nhất định phải nhìn xem, thụ này phiến ảnh hưởng, ta trở thành một cái "Hành lang chiến thần" kẻ yêu thích. Căn cứ vào trở lên đây hết thảy, tăng thêm ta trước đó làm mỹ thuật, có thể là bệnh nghề nghiệp nguyên nhân, ta luôn luôn muốn tận khả năng mà hiện lên loại kia hình tượng cảm giác, nếm thử đem chuyện xưa của ta phong cách hóa. Tựa như một đoạn trò chơi khúc chủ đề, mặc dù thay đổi triều đại, nhưng khúc chủ đề giai điệu sẽ không thay đổi, nhiều nhất chỉ là biến tấu mà thôi. Giá rẻ huyết tương cùng chói tai âm nhạc, còn có hai cái táo bạo lão ca, chuyện trò vui vẻ cạy mở đại môn... Ta rất thích loại này màu đen hài hước, còn có một số kỳ dị, khó mà dùng miêu tả quái đản cảm giác, cho ta loại cảm giác này sâu nhất, ấn tượng đại khái là khinh nhờn ba bộ khúc bên trong « Thánh Sơn », phần cuối bên trong hình tượng kéo dài, camera xuất hiện trong hình, một nháy mắt đầu óc đều cảm giác muốn nổ. Trở lên đại khái chính là trước mắt độc giả hiếu kì một vài vấn đề, tựa như ta tại "Thời gian qua đi 11 7 ngày đi làm" bên trong viết như thế, viết sách là cái rất huyền học sự tình, tư duy là có liên quan liên tính, cái này đến cái khác ý nghĩ đụng vào nhau, không chừng ngay tại cái nào bị dẫn dắt. Nói đến, giảng cái cười lạnh, ban sơ có quyển sách này ý nghĩ lúc, cố sự hoàn toàn không giống. Quyển sách thời đại bối cảnh ước là thế kỷ 20, mà ban sơ nguyên trạng, là cái sau khải kỳ lục, nhân vật chính cũng cái kẻ bất tử, nhưng trên bản chất là cái vận hành không biết nhiều năm người máy, mà dẫn dắt ta ban sơ ý nghĩ tác phẩm, là « dị chủng tộc xx cửa hàng ». Về phần làm sao dẫn dắt, ta liền không nói. Không nghĩ tới đi, các vị, ta cũng không nghĩ tới, A ha ha ha, chết cười, lúc ấy cùng bằng hữu trò chuyện, ta ban sơ ý nghĩ lúc, hắn hỏi ta là cái gì nghĩ tới, ta là thật là không có có ý tốt nói ra, cũng may cuối cùng đổi hoàn toàn thay đổi. Lại tỉ như "Trạm trung chuyển" bên trong san sát tại trong bóng tối rất nhiều đại môn, kỳ thật tấu chương nói bên trong một cái lão ca đoán đúng, ta lúc ấy viết vật này lúc, nghĩ chính là « quái vật công ty điện lực ». Ta tưởng tượng qua như thế một cái tình huống, « quái vật công ty điện lực » bên trong, mỗi một cánh cửa đều thông hướng thế giới nhân loại, bọn quái vật thì phải xâm lấn trong đó, nhưng nếu bọn hắn nhân vật trao đổi đâu? Nhân loại đối mặt với đếm không hết đại môn, mà phía sau cửa cất giấu cái này đến cái khác những thứ không biết, những này cửa khả năng thông hướng quán bar, viên công túc xá, cũng có thể là thông hướng một loại nào đó điên cuồng tử cảnh, hoặc là ngủ say quái vật. Càng hỏng bét chính là, có rất nhiều cửa đã bị người quên lãng, bọn chúng liền giấu ở trong bóng tối, không chừng ngày nào liền bị từ một chỗ khác mở ra. Cũng tỷ như Ngôi nhà hướng mặt trời mọc. "Chìa khoá" cùng "cửa", tựa như đặc biệt truyền tống môn, để thành thị không gian trở nên càng thêm phức tạp. Còn có chính là "Tràng cảnh động thái", tựa như ta trước đó đề cập thành thị kiến trúc thiết kế, ta rất để ý loại này không khí cảm giác, loại hoàn cảnh này biến hóa. Trước đó tại cùng người trò chuyện sáng tác ý nghĩ lúc, ta liền nói, một chút tiểu thuyết Boss chiến, tựa như lôi đài chiến, giống như ở đâu đánh nhau cũng không trọng yếu, chỉ là hai người lẫn nhau đánh nhau, sau đó kết thúc. Ta liền muốn vì cái gì không cho tràng cảnh, cũng gia nhập chiến đấu bên trong đâu? Tỉ như chiến trường bị thiết trí tại một cái động thái hoàn cảnh bên trong, tỷ như phi nhanh xe lửa, hỗn loạn chiến trường, cuồng hoan đám người, mất khống chế phi thuyền... Những này là ta ở trên trong quyển sách dùng đến Boss chiến trường cảnh, tại các nhân vật chính đại sát tứ phương đồng thời, tràng cảnh cũng tại cấp tốc biến hóa. Càng quan trọng hơn là cùng hoàn cảnh hỗ động, cũng tỷ như thành rồng tiến vào đồ dùng trong nhà thành dạng này, lợi dụng hoàn cảnh đánh ra các loại xử quyết, lại hoặc là nhặt đạo cụ, sau đó chặt chặt chặt dạng này. Sau đó tâm sự, ta là thế nào đi đến gõ chữ con đường, chuyện này ta trước đó cũng đề cập qua mấy lần, tỉ như ta từ sơ trung lúc kỳ thật liền bắt đầu viết chút loạn bảy tám đồ vật. Ta cảm giác thúc đẩy ta viết làm, càng nhiều hơn chính là ta tự thân chia sẻ muốn, ta là rất nóng lòng tại chia xẻ người, dùng mọi người quen thuộc nói tới nói, chính là Amway cuồng nhân, ta thường thích đem ta thích đồ vật một mạch kín đáo đưa cho người khác. Sơ trung lúc ta ngược lại huyễn tưởng qua, tương lai ngày nào đó ta có thể hay không trở thành một cái gõ chữ công, nhưng đối với ngay lúc đó ta mà nói, quả thật có chút không thực tế, loại này không thực tế cảm giác một mực kéo dài đến đại học. Thẳng đến viết xong « tro tàn chi súng » lúc, ta mới có loại giật mình cảm giác. Dựa vào, ta giống như thật thành gõ chữ công. Nói như thế nào đây? Có loại không quên sơ tâm cảm giác, liền rất quái lạ, cũng rất may mắn, dù sao không quên sơ tâm chuyện này còn rất khó khăn. Sau đó là một chút thiết lập bên trên sự tình, ta thích phế vật lợi dụng, một chút không thể triển khai thiết lập, ta nghĩ tại sau này tác phẩm bên trong, đem bọn nó kỹ càng triển khai. Nếu có vị kia độc giả nhìn qua ta tất cả tác phẩm, hẳn là đối với sách bên trong một chút thiết lập từ ngữ cũng không lạ lẫm, tỉ như Thanh kiếm bí mật của Đức Vua là ta ban đầu một quyển sách « tro tàn chi dực » bên trong tổ chức, lúc ấy ta bút lực non nớt, viết đồ vật đơn giản không có mắt thấy a, nhưng dầu gì cũng là xuất đạo làm, ngoại trừ có chút xấu hổ bên ngoài, cũng không có cảm giác gì. Cục Trật tự là « bẻ cong người » bên trong, chỉ toàn trừ cơ quan cũng là « bẻ cong người » bên trong, nhưng « tro tàn chi súng » dùng qua, liền không lại dùng. Năng lượng bí mật hệ thống là trực tiếp đào « bẻ cong người » quyền năng hệ thống, còn có một số nhân vật mô bản, là từ trước đó trong chuyện xưa đẩy ra ngoài, xây một chút sửa đổi một chút đạt được, đem một vài ta rất thích, nhưng không thể tại trong chuyện xưa kỹ càng miêu tả nhân vật, để bọn hắn từ vai phụ biến thành diễn viên chính đoàn đội dạng này. Tỉ như may mắn đỏ chim cắt. A ha ha ha. Đây là ta tại viết « tro tàn chi súng » lúc chuyện, lúc ấy ta nghiên cứu làm như thế nào để một cái đè nén cố sự trở nên thú vị chút, bằng hữu nói, vì cái gì không thêm cái hài kịch nhân vật đâu? Dạng này đã tránh khỏi nhân vật chính liên tiếp khôi hài, để cho người ta xuất diễn, lại có thể gia tăng cố sự thú vị, cuối cùng ta liền chọn trúng đỏ chim cắt nhân vật này. Rất nhiều sách đều thêm vào tác giả "Việc tư", đối với ta mà nói, ta việc tư đại khái chính là một chút hài kịch, ta thích vô cùng màu đen hài hước, một bên cầm cưa điện cưa ác ma, một bên giảng cười lạnh, nghiên cứu ban đêm ăn cái gì, sau đó đối phương nhìn xem một chỗ huyết tương nói, cái này nhan sắc không tệ, nếu như ban đêm ăn nấu canh đi. Như vậy ta đem rất nhiều ta ý nghĩ gia nhập nhân vật bên trong, cũng bởi vì hài kịch nhân vật là vô địch, đỏ chim cắt ở trên quyển sách trong chuyện xưa sống đến cuối cùng. Nói đến, ta nhiều khi so với nhân vật chính càng thiên vị một chút vai phụ, đại khái là những nhân vật này không cần gánh chịu nhân vật chính "Chủ ống kính" áp lực, có thể để cho ta tùy ý phát huy. Ngươi hỏi ta chơi hỏng làm sao bây giờ? Ngươi nghe nói qua lĩnh cơm hộp sao? A ha ha ha. Nhân vật chính đoàn trước mắt liền biến thành dạng này, suy nghĩ kỹ một chút, chính là không có đầu não cùng không cao hứng a. Sau đó trở lên mặc dù hàn huyên nhiều như vậy thiết lập vấn đề, nhưng các vị không cần lo lắng cái gì đọc cánh cửa, ta các quyển sách cố sự ở giữa không có cái gì liên quan, đều là độc lập. Chí ít hiện tại vẫn là độc lập. Trước mắt ta tưởng tượng năm cái lớn nhỏ không đều kịch bản, UU đọc sách có là một đoạn, có là nguyên một quyển, ở chỗ này liền không nói nhiều cái gì, tiếp tục hướng xuống viết, mọi người kiểu gì cũng sẽ nhìn thấy. Lên khung về sau, ta hẳn là sẽ bảo trì mỗi ngày hai canh, ít nhất canh một, bởi vì ta nghĩ càng chăm chú đối đãi quyển sách, ta cần một chút tốt đẹp tồn cảo lượng, đến cam đoan mình có thời gian suy nghĩ, sửa đổi. Cho nên ta thời khắc cam đoan mình có chút 6w tả hữu tồn cảo, đến làm giảm xóc. Cũng tỷ như mọi người bây giờ thấy lên khung bộ phận này kịch bản, ta là ban đầu viết mấy bản, đại khái đến sửa lại bảy lần, cuối cùng bản cho vận doanh quan nhìn về sau, vận doanh quan cho ta đề ý gặp, ta lại lấy hay bỏ, sửa chữa, sau đó tại tuyên bố trước đó, chính ta lại sẽ lại nhìn một lần, đang tiến hành một lần sửa đổi. Nói đến, cũng coi là tinh tu nhiều lần, làm sao ta liền phát hiện không được chữ sai đâu? Ân, không sai biệt lắm chỉ chút này, còn lại, liền lưu đến quyển mạt cảm nghĩ bên trong viết. Mọi người cũng có thể là phát hiện, ta người này chia sẻ muốn tương đối mãnh liệt, cho nên ta chương tiết cảm nghĩ cái gì, đều ngoài ý muốn dài, trở lên nâng lên một vài thứ, mọi người có hứng thú, có thể đi giải một chút, đều rất không tệ. (những này cũng không phải là một hơi viết xong, đứt quãng viết cao minh có tầm một tháng, con người của ta viết cảm nghĩ, trên thực tế là nghĩ đến cái gì, liền viết chút gì , chờ cần phát thời điểm, liền phát hiện toàn một đống cảm tưởng, sau đó một hơi phát ra tới. ) Hôm nay thật là một cái ngày tốt lành, lão đầu vòng cũng đem bán, ta đi trước xoa biết bơi hí. Không huynh đệ, phạm pháp vòng, ta toàn 15w tồn cảo, nhưng tiêu hao 6w tồn cảo, hẳn là có thể nhận đến ta đánh xong trò chơi. Hôm nay lên khung bạo càng cái gì, đã định thời gian ban bố, đều sẽ thả ra. Hôm nay rốt cục 12 điểm, cũng liền sau một giờ, chưng bài, cảm tạ các vị đặt mua."
Hieu Le
12 Tháng tư, 2022 00:05
đang hay thì hết.
cyv97
09 Tháng tư, 2022 20:41
Đợt nghỉ lễ này mình rỗi nên sẽ làm ngày 2-3c cho ae nhé ^^
Hieu Le
09 Tháng tư, 2022 19:04
đói thuốc quá rồi
Hieu Le
06 Tháng tư, 2022 23:49
đọc mấy trương đầu thấy nội dung hay nhưng main lại bị quản lý thế nên chán chả đọc nữa
Hieu Le
03 Tháng tư, 2022 00:47
truyện hay lắm bác.co gắng lên bác oi
cyv97
31 Tháng ba, 2022 07:49
tình hình là mình mới nghịch dại cài lại Win nên mất sạch dữ liệu, chắc phải đến cuối tuần mới convert bù lại được nhé, mong mn thông cảm :((
cyv97
28 Tháng ba, 2022 17:52
mới tập tành convert nên làm chậm lắm bác ơi, với tui còn dịch 1 bộ nữa nên thế này là nhanh hết cỡ ùi @_@
Hieu Le
28 Tháng ba, 2022 16:32
ước gì đc bao chương
0901328836
25 Tháng ba, 2022 23:49
hay
Hieu Le
25 Tháng ba, 2022 17:53
truyện càng lúc càng hay
Hieu Le
02 Tháng ba, 2022 10:33
Hieu Le
02 Tháng ba, 2022 10:33
mình đọc thấy hay mà nhỉ
cyv97
01 Tháng ba, 2022 17:40
thông tin này ở đâu nhỉ b, có link thì cho m xin với, m cám ơn
thoixinemhayvedi
01 Tháng ba, 2022 16:10
Cảnh báo cho ai nhảy hố Cuốn này bên tàu ít phiếu quá, nên tác giả nản muốn drop viết cuốn khác Mà thật ra nên bỏ bố cục tệ quá
Hieu Le
01 Tháng ba, 2022 09:29
truyện hay . mà ít chương quá . cầu Chương
BÌNH LUẬN FACEBOOK