Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vì đề án Marketing cho mẫu sản phẩm đang gấp rút tiến hành cho kịp ra mắt, công ty bắt buộc mọi người phải tăng ca và Thảo cũng không ngoại lệ, sản phẩm lần này chính là bộ dây chuyền Kim cương Happiness, là bộ sản phẩm trọng điểm trong năm nay, với thiết kế hình trái tim bảy màu sắc, đội ngũ Marketing đang cận lực làm đề án quảng cáo, liên hệ người mẫu và các kênh truyền thông, tuy Thảo mới nhận việc nhưng cô lại được phân công việc lựa chọn nơi sẽ tổ bức buổi lễ ra mắt, cô phải chọn được ba đến năm địa điểm phù hợp và trình bày kế hoạch hợp lý cho trưởng phòng Hà, cô phải chạy ngược chạy xuôi tìm kiếm thông tin, công việc quá bận rộn khiến cô quên mất nỗi lo canh ngày đèn đỏ của mình.

8 giờ tối, hầu hết mọi người đã xong công việc, một vài người bắt đầu dọn dẹp bàn và ra về, Thảo thì vẫn mải mê với việc tìm kiếm thông tin trên mạng.

– Này\, Thảo không đói à? – Mai quay xuống nhìn Thảo với vẻ mặt ủ rũ- Mai đói quá\, Thảo gần xong chưa?

Nghe Mai nhắc đến ăn, Thảo mới thấy bụng mình có một chút khó chịu.

– Ôi mình quên mất là chưa ăn tối luôn ấy\, hì hì… chắc mình phải làm tới khuya mất\, còn Mai.

– Mai còn một đoạn nữa là xong\, vậy mình đi ăn gì tạm đi\, có thực mới vực được đạo chứ! Mai vừa nói vừa vươn vai thả lỏng.

Thảo nhìn lên đồng hồ, đã hơn 8 giờ rồi, cô phải nhắn tin cho Nga báo hôm nay tăng ca về muộn, không Nga lại lo.

– Ừm thôi mình đi ăn tạm gì đó đi\, hay qua Family mart cạnh đây ăn tạm tô mì gói cho ấm bụng. – Thảo đứng dậy cầm túi sách.

– Okiee… Lets go! Mai đưa tay khoác vai Thảo.

Có được chút gì đó vào bụng cảm thấy khá hơn rất nhiều, ăn mì xong hai người lại lấy hai cây kem ngồi vừa ăn vừa nói chuyện.

– Thảo thấy tổng giám đốc như thế nào? tuyệt chứ?- Mai quay sang hỏi.

Thảo hơi giật mình, sao tự nhiên lại hỏi đến giám đốc, cô chỉ đành trả lời bâng khuơ.

– Ừm\, mình không để ý lắm\, sao thế?

Mai làm ra vẻ nghi hoặc nhìn lại Thảo.

– Cậu không để ý á? mình nghĩ tất cả mọi người không ai là không để ý đến giám đốc chứ\, vừa giỏi\, vừa lắm tiền lại đẹp trai\, tài sắc vẹn toàn như vậy chắc sẽ phải yêu một mỹ nữ như kiểu hoa hậu hoặc là minh tinh nhỉ. Cậu có để ý trưởng phòng Hà không? từ khi giám đốc tới ăn diện với trang điểm sang hẳn lên\, cứ lượn qua lượn lại phòng giám đốc nữa chứ\, chắc là muốn quyết rũ giám đốc rồi.- Mai nói vẻ châm chọc.

– Suỵt! Thảo đưa tay che miệng Mai lại\, ngó nghiêng xung quanh – Cậu nói vậy không sợ ai đó nghe thấy à? Thảo buông tay lại đưa ngón tay lại trên miệng mình ra hiệu cho Mai im lặng.

– Sợ gì chứ\, lúc nãy mình thấy trưởng phòng Hà bước vào phòng giám đốc rồi\, có khi đang làm chuyện gì mờ ám cũng nên\, hihi.

Thảo chỉ biết lắc đầu cười khuẩy, đưa que kem hình chú gấu lên chậm rãi mút, cảm giác lạnh tê lưỡi này cũng thật thú vị, vừa ăn mì nóng xong ăn kem đúng là tuyệt vời.

 

 

– Kem ngon chứ?

La Thái Mẫn từ sau bước đến đứng ngay cạnh Thảo, nhìn Thảo một cách đầy ám muội, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy.

Thảo và Mai bị doạ cho đứng hình, nhìn nhau rồi lại nhìn sang La Thái Mẫn, “Anh ta ở đâu ra vậy trời, không phải anh ấy đã nghe được cuộc nói chuyện của chúng ta chứ” Thảo và Mai có cùng suy nghĩ trong đầu, ánh mắt lo sợ nhìn nhau.

– Anh ăn thử đi là biết mà. – Thảo đáp.

Mai nghe cách nói chuyện khá mất lịch sự của Thảo với sếp thì nhéo vào eo cô nhắc nhở, lúc Thảo vừa quay qua nhìn Mai thì La Thái Mẫn chợt cúi xuống cắn mất đầu chú gấu của cô.

– Ừ cũng ngon!

Mẫn đưa tay lau khoé miệng, nhếch một bên khoé mép rồi bước về phía cửa ra ngoài, để lại bốn con mắt ngơ ngác của Thảo và Mai chạm nhau.

– Vừa rồi giám đốc ăn kem của Thảo hả? Mai bàng hoàng hỏi lại.

– Hình như thế… Thảo bất lực nhìn vào cây kem giờ chỉ còn một nửa.

– Giám đốc làm sao thế nhỉ? hay là giám đốc thích cậu? Mai nhìn vào cây kem của Thảo nghi hoặc hỏi.

– Đừng nói vớ vẩn! Cậu bảo giám đốc phải thích đại minh tinh còn gì.

– Biết đâu là hoàng tử lại thích lọ lem\, haha. Mai ra sức trêu chọc. – Mình đùa thôi chứ Thảo nhà mình cũng không thua kém gì mấy minh tinh kia đâu nhé. – Mai nói xong liền đưa hai tay ôm lấy mặt Thảo mà nựng.

– Thôi đi gớm quá\, mau về làm việc nè\, có muốn về nhà ngủ không đây.

Mai phá lên cười, ôm vào tay Thảo, cùng nhau về lại công ty, tuy Thảo tỏ vẻ không quan tâm nhưng trong lòng không khỏi lo lắng, La Thái Mẫn lại có biểu hiện như vậy ở trước mặt người khác, cô sợ sau này anh sẽ có những hành động kì lạ hơn. Mẫn làm Thảo cảm thấy khó hiểu, mỗi lần gặp anh cô đều bị vẻ ngoài hoàn mỹ của anh thu hút, nhưng lại sợ cái tính cách cuồng bạo của anh, hành dộng của Mẫn ngày hôm nay có phải đang ám hiệu cho điều gì sắp đến.

 

 

Cả hai quay trở về làm việc được một lúc thì Mai đã xong phần việc của mình, cô muốn ở lại giúp Thảo nhưng Thảo từ chối và bắt Mai phải về nhà nghỉ ngơi.

Thời gian cứ thế trôi qua, công việc cũng được giải quyết tạm ổn, cô ngước lên nhìn đồng hố thì đã 9 giờ 30, chỉ còn một vài đồng nghiệp nam còn ở lại, mọi người đều đã về hết, Thảo cũng sắp xếp lại bàn làm việc và bộ tài liệu để ngày mai nộp báo cáo, bụng dưới của cô chợt nhói lên, cảm nhận được có điều chẳng lành, Thảo bước vội vào nhà vệ sinh. Là bà dì đã ghé thăm. Cảm giác vui buồn đan xen, vui vì ơn trời cô đã không mang thai, còn buồn vì làm sao về nhà đây? Bây giờ đã muộn, không thể nhờ ai đến ứng cứu được.

La Thái Mẫn buông tập tài liệu xuống bàn, dùng tay xoa bóp hai thái dương, anh quay ghế nhìn ra phía cửa kính đằng sau, thành phố vốn ồn ào về đêm đã trở nên yên tĩnh hơn, giờ này có lẽ mọi người đang nghỉ ngơi sau một ngày dài làm việc mệt mỏi, anh nhìn ra phía ngoài chỗ bộ phận Marketing làm việc, không thấy Thảo đâu anh chợt cười thầm, chắc lại lén lút về rồi.

– Nam\, đi thôi! Mẫn đứng dậy cầm lấy áo khoác nói với thư kí Nam đang xử lý công việc tại bàn ghế sofa.

– Đi đâu anh? Nam nghi hoặc ngước lên hỏi.

– Tìm niềm vui!

Đôi chân dài của anh bước vội ra cửa. Khi anh đi ra thấy Thảo đã quay lại, nhìn bộ dạng lén la lén lút của cô anh đứng lại quan sát, Thảo đang tìm kiếm thứ gì đó xung quanh bàn làm việc của Mai, một lúc sau cô lại chạy qua bàn của một nhân viên khác, anh chậm rãi bước đến đằng sau, cúi xuống nói vào tai Thảo.

– Em muốn tìm thứ gì?

Thảo giật mình quay đầu lại, ngồi sụp xuống dưới bàn, đưa một tay lên lên miệng, kiểu ra hiệu cho anh im lặng, cô không muốn thu hút sự chú ý của những nhân viên nam kia.

– Suỵt!

Thảo lén lút từ từ đứng lên, nhìn phía trước xem có ai để ý mình hay không, La Thái Mẫn nhìn bộ dạng của cô không khỏi bật cười, công ty giờ chỉ còn một nhân viên nam đang chăm chú đánh máy, Thảo quay lại.

– Anh không cần bận tâm đến tôi\, anh về đi! – Thảo nói rồi liếc mắt sang thư kí Nam đang bước đến.

Mỗi lần bắt gặp Nam cô vẫn cảm thấy khá ngại ngùng vì hôm ấy, chắc anh ta sẽ không nghĩ là cô đã quyến rũ giám đốc chứ, không, anh ta chắc chắn hiểu tổng giám đốc của mình là con người cuồng bạo như nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK