Mục lục
Ta Tại Bệnh Viện Tâm Thần Học Trảm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

An Khanh Ngư cất lời, thanh âm nhàn nhạt như sương sớm: "Lại gặp mặt."

Lâm Thất Dạ nhìn khuôn mặt quen thuộc ấy, trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả. Chân trước vừa chém đối phương trong mê cung, chân sau đã lại gặp mặt, hơn nữa còn là tại địa bàn của người ta.

Hắn cau mày, trầm giọng hỏi: "Vừa rồi tiếng động kia... Ngươi đem Chân Lý Chi Môn xác chuyển dời đến đây?"

An Khanh Ngư thản nhiên đáp: "Ngoại trừ nơi đây, ta còn có thể chuyển dời đến nơi nào?"

Lâm Thất Dạ nghiêm nghị: "Ngươi bây giờ liền muốn tỉnh lại hắn?"

Nếu An Khanh Ngư muốn đánh thức 【Môn chi chìa】 ngay lúc này, Lâm Thất Dạ buộc phải để phân thân quay về Đại Hạ, điều động toàn bộ chiến lực phát động tổng tiến công. Lời hắn nói trước đó không phải đùa, trên thế giới này, không thể xuất hiện thêm một vị Tam Trụ Thần.

An Khanh Ngư tựa hồ không muốn nhiều lời, cất bước đi vào phòng ốc trong sân, giọng trầm thấp: "Ta sẽ tỉnh lại hắn... Nhưng không phải bây giờ."

Lâm Thất Dạ nhìn theo bóng lưng hắn, bỗng nhiên ý thức được điều gì, vội hỏi: "Ngươi đi làm gì?"

"Nghỉ ngơi."

Lâm Thất Dạ ngạc nhiên: "Đây không phải nơi giam giữ ta sao? Ngươi tới đây nghỉ ngơi?"

An Khanh Ngư quay đầu nhìn hắn, ánh mắt sâu thẳm: "Nơi này vốn là chỗ ta nghỉ ngơi, giam giữ ngươi chỉ là thuận tiện. Nếu ngươi muốn thừa dịp ta hư nhược mà g·iết ta một lần nữa, cũng có thể thử xem..."

Dứt lời, hắn bước vào một gian phòng, khép cửa lại.

Lâm Thất Dạ im lặng. Lần trước An Khanh Ngư nói nơi này là chỗ ở của hắn, Lâm Thất Dạ còn không tin lắm, không ngờ lại là sự thật... Xem ra, việc mất đi phân thân khiến An Khanh Ngư suy yếu không ít, chỉ vài câu nói ngắn ngủi, Lâm Thất Dạ đã cảm nhận rõ ràng sự mệt mỏi của hắn.

Nếu ra tay lúc này, phần thắng sẽ nghiêng về ai?

Lâm Thất Dạ suy tư, cuối cùng vẫn từ bỏ ý nghĩ này. Chưa kể An Khanh Ngư còn vài cỗ phân thân khác, bản thể của hắn hiện tại không có pháp tắc, cho dù động thủ cũng khó lòng g·iết c·hết đối phương.

Nhiệm vụ của bản thể hắn không phải g·iết An Khanh Ngư, mà là thăm dò vị trí đại bản doanh và át chủ bài của khắc hệ... Không cần thiết mạo hiểm vào lúc này.

Lâm Thất Dạ thu hồi ánh mắt, do dự một chút rồi bước về phía bàn cờ dưới gốc cây.

Hắn phủi nhẹ lớp bụi trên bàn cờ, đặt sọt đựng quân cờ đen trắng trước mặt, đối diện với bóng cây lượn quanh, bày ra một ván cờ dang dở.

An Khanh Ngư nói không sai, ván này đúng là hắn hơn một chút.

Trong mê cung thời gian, An Khanh Ngư đã bày ra tiên cơ, mặc dù cuối cùng hắn thành công dời đi Chân Lý Chi Môn và chiêu hàng chí cao thần Viṣṇu, nhưng Lâm Thất Dạ cũng cứu được Nyx, Athena và ba người khác, suýt nữa tiêu diệt Viṣṇu, còn chém một phân thân của An Khanh Ngư.

Tất nhiên, tất cả những điều này đều là nhờ hắn tạm thời nắm giữ pháp tắc Hắc Ám... Đây là biến số nằm ngoài dự liệu của An Khanh Ngư.

Nếu không có pháp tắc Hắc Ám, cục diện cuối cùng ắt hẳn là An Khanh Ngư dời đi Chân Lý Chi Môn, liên thủ với Viṣṇu trấn áp Nyx, thậm chí có thể bắt giữ cả phân thân Seraph của hắn.

Như vậy, hắn sẽ hoàn toàn mất liên lạc với Đại Hạ, Đại Hạ, thế cục sau này sẽ vô cùng bị động.

Lâm Thất Dạ vừa suy tính trong lòng, vừa đặt quân cờ, hắn giả vờ như đang đánh cờ với An Khanh Ngư ngồi đối diện, quân cờ đen trắng trên bàn cờ chém g·iết, dần dần chiếm hơn nửa bàn cờ.

Gió nhẹ lướt qua tán lá phong đỏ rực, phát ra tiếng xào xạc.

Lâm Thất Dạ lấy lại tinh thần, nhìn về phía gian phòng An Khanh Ngư đang nghỉ ngơi, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác mơ hồ.

Một tiểu viện, một bàn cờ.

Một phương thế giới, nhất tộc sinh diệt...

Hắn và An Khanh Ngư rõ ràng đều ở trong sân nhỏ này, nhưng mỗi quân cờ họ đặt xuống lại quyết định cục diện thế giới bên ngoài.

Lâm Thất Dạ ngồi dưới gốc cây phong hồi lâu, thở dài... Không biết nếu lần đầu tiên hắn bước vào tiểu viện này, nhìn thấy cảnh tượng bây giờ, hắn sẽ cảm thấy thế nào?

Lâm Thất Dạ đặt quân cờ cuối cùng xuống bàn cờ đen trắng, trầm mặc hồi lâu, lắc đầu, đứng dậy đi về phòng mình.

...

Dưới đáy biển sâu thăm thẳm, từng chùm đèn rọi quét qua bốn phía. Trong dòng hải lưu xoay tròn, một thành phố pixel như bạch tuộc phủ phục dưới đáy biển, chậm rãi di chuyển về một hướng nào đó.

Đây là tổng bộ của Bên Trên Tà Sẽ - 【Xã Hội Không Tưởng】.

Kỵ sĩ bước nhanh qua hành lang phong cách pixel, thần sắc có chút lo lắng. Hắn quay đầu hỏi:

"Tìm thấy bọn họ ở đâu?"

"Cách đây khoảng tám trăm hải lý... Lúc đó thuyền thám hiểm của họ bị chìm, chúng tôi men theo ánh đèn tìm kiếm mới phát hiện ra họ, sau khi xác minh thân phận đã đưa đến chỗ điều trị trước tiên."

"Tình hình t·hương v·ong thế nào?"

"Không có ai c·hết, cơ bản đều được cứu sống, nhưng họ cứ nôn ọe, có vẻ như bị say sóng khá nghiêm trọng."

"... Say sóng?"

Vừa nói chuyện, kỵ sĩ đã đến trước một cánh cửa phòng bệnh màu trắng, đẩy cửa bước vào.

Trong phòng bệnh rộng rãi sáng sủa, mấy bóng người cao lớn băng bó đầy mình đang ngồi xổm ngay ngắn cạnh góc tường, mỗi người ôm một thùng rác, sắc mặt tái nhợt vô cùng.

Charl·es nhìn thấy kỵ sĩ, sững sờ, đang định mở miệng nói gì đó thì đột nhiên cúi đầu nôn thốc nôn tháo!

Kỵ sĩ: "..."

"Đã lâu không gặp... Charl·es." Giữa tiếng n·ôn m·ửa liên hồi, kỵ sĩ cố nén sự ghê tởm trong lòng, lên tiếng chào hỏi.

"Khụ khụ khụ... Đã lâu không gặp, Thêm Lợi, không ngờ lại gặp ngươi ở đây!" Charl·es hít sâu một hơi, đè nén cơn buồn nôn, đứng dậy định ôm chầm lấy kỵ sĩ.

Kỵ sĩ cảm nhận được mùi xộc vào mũi, vô cùng miễn cưỡng ôm hắn một cái rồi nhanh chóng tách ra.

"Thương thế của ngươi thế nào?" Kỵ sĩ nhìn băng vải quấn đầy người hắn, hỏi.

"Không sao, loại v·ết t·hương này đối với chúng ta không c·hết được, chỉ là... Ọe!"

Charl·es lảo đảo, vội vàng quay đầu nôn vào thùng rác.

Sau một hồi lâu, hắn mới lảo đảo đứng dậy, "Cũng không biết tại sao... Giống như có chút say sóng... Kỳ lạ, chúng ta rõ ràng đã không còn trên thuyền, phải không?"

Khóe miệng kỵ sĩ giật giật.

"Tóm lại, may mắn có Bên Trên Tà Sẽ các ngươi, nếu không chúng ta có lẽ đ·ã c·hết chìm dưới biển." Charl·es thở dài, "Trước đây ngươi rời khỏi Kỵ Sĩ Đoàn gia nhập Bên Trên Tà Sẽ, ta còn có chút ý kiến với lựa chọn của ngươi, nhưng bây giờ xem ra, lúc đó ta đã quá thiển cận."

"Chuyện đã qua không cần nhắc lại." Kỵ sĩ khoát tay, "Các ngươi không phải gia nhập Người Gác Đêm sao? Tại sao lại bị đắm thuyền ở vùng biển đó? Ai đã làm các ngươi b·ị t·hương nặng như vậy?"

Đối mặt với câu hỏi của kỵ sĩ, Charl·es như nhớ ra điều gì, sắc mặt trở nên khó coi, "Chúng ta Lâm Tư lệnh mệnh lệnh đi điều tra 【Thần Dục Thiên Đường】, dựa vào một số manh mối, xác định được vị trí sào huyệt của bọn hắn..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
HỗnNguyênVôLượng
25 Tháng một, 2022 23:34
Hack của main là gì thế mn, review nhảy hố))
Hà Đông Thanh
25 Tháng một, 2022 22:56
nv
Jemmyra
25 Tháng một, 2022 22:25
Ae cùng vợ khác họ với Lý 7 Bò a :))
khánh quốc nguyễn
25 Tháng một, 2022 20:08
Truyện khá hay, cảm giác có mùi giống chư giới, có lẽ sẽ là siêu phẩm
Valkyrie
24 Tháng một, 2022 10:51
Đến tầm này thì tốc độ đọc của mình cũng chậm lại. Sau mốc truyện đầu tiên về sự trưởng thành của main, tác giả bắt đầu buff main quá đáng. Đoạn đầu hấp dẫn hơn hẳn đoạn sau, vì sao? Vì ở đầu truyện main là 1 người bị khuyết tật, nhưng ta vẫn có thể nhìn ra những phẩm chất của main mà thậm chí người bình thường không có. Đến đoạn sau thì tác bắt đầu viết tất cả mọi thứ liên quan đến main như là điều tất nhiên. Mình thích những truyện có thế giới rộng lớn với các mốc phát triển rõ ràng hơn là kiểu viết main ngày nào cũng mạnh hơn mạnh hơn do "Đó là Lâm Thất Dạ"
Vô Diện Chúa Tể
24 Tháng một, 2022 08:43
cvt ra sức quá
Mink8822
23 Tháng một, 2022 15:36
cứ ngỡ lý thất dạ :((
tBVor90518
23 Tháng một, 2022 01:14
Hỏi tí : đoạn cứu viện thôn có lý do gì mà không dùng không vận, *** đi bộ 8 tiếng để đến nơi? Toàn bọn tiểu siêu nhân đến nơi thả tộp cái là xong bay *** đi luôn mắc *** gì phải đi xe xong bỏ xe cuốc bộ ? Đừng nói chờ vận trực thăng đến lâu hơn thế nhé, méo tin đc .
Huyền Linh
23 Tháng một, 2022 01:07
mấy cái hố tác nó đào mấy trăm chương sau mới rõ, nên mới đọc mấy chục chương đừng vội phán xét quá sớm
nUfSo37418
22 Tháng một, 2022 23:57
Cmt
loki199x
22 Tháng một, 2022 19:10
Mmmmmm
Phù Sử Thăng
22 Tháng một, 2022 17:13
đọc 20c nói chung là đọc tạm đc nhưng còn nhiều sạn. vd: năng lực chính quyền, biết nó học trường nào, bị mù. Muốn tìm thì đứng canh cổng chứ ko có kt giấy tờ gì. thuyết phục "thấy soái ko? nhập bọn đi" rồi bất ngờ khi đối phương ko làm công việc có tỉ lệ tử cao? Ko biết lợi dụ dù nhà main nghèo. Ko biết dùng quyền đè dù nói bản thân theo hướng quân đội. Ko biết lấy lý "ma đầy đường, ko học cách dùng năng lực sau này nó đánh đến nhà thì sao?"... Sạn lớn nhất vẫn là chính quyền. Đã gần tuyệt chủng rồi, còn có 1 nc thôi ko biết khi nào sương mù lại mở rộng kéo tới nhưng vẫn chơi trò bí mật. Đáng lẽ luvs này phải dồn toàn bộ tài nguyên nhân lực vào những nghề quan trong như quân đội, khoa học gia,.. giảm hoặc bỏ hoàn toàn những nghề giải trí ko cần thiết. nói chung thì đọc tạm đc, có triển vọng do bối cảnh cốt truyện khá ổn
Dương Ái Quốc
22 Tháng một, 2022 16:36
truyện hay
Valkyrie
22 Tháng một, 2022 11:25
Thấy nhiều ông đọc mà cứ lo dạng háng các thứ nhỉ. Truyện hay thì tận hưởng thôi, lớn rồi, có phải trẻ con đâu mà lo bị đầu độc bởi ba cái tinh thần Đại Háng. Đã là truyện thì nó có logic riêng của truyện, đọc được thì cứ đọc mà không ngửi được logic thì mình out.
Vô Diện Chúa Tể
22 Tháng một, 2022 08:42
Bộ này phải nói là hay. ngày từ đầu cả cái trái đất chỉ còn mỗi Hoa Hẹ rồi. Tóm tắt là cái thế giới này ban đầu có cả người và thần, khi mà Sương Mù xâm nhập, Thần là đối tượng bị ảnh hưởng đầu tiên và để xóa đi ảnh hưởng đó đa số các thần lựa chọn Hiến Tế tín đồ hoặc quốc gia, Olymus thì hiến tế luôn cả đám Cổ Thần như Cronos, Hypos, Thanatos, Nyx.....v.vv. Chỉ có Hoa Hẹ chúng thần dùng thần lực để ngăn sương mù xâm nhập sau đó chuyển thế, dẫn đến việc là từ đầu truyện đâu đâu cũng có Thần chỉ riêng Hoa Hẹ éo có ai nên bị đánh ***. Truyện này đọc cảm thấy nặng về tinh thần và trách nhiệm của quân đội chứ ko có xích mích đánh mặt trang bức các kiểu đâu, hay lắm.
Ngô Hoàng Kỳ Vương
22 Tháng một, 2022 06:52
Truyện đc ko mọi n
Sát Đạo
21 Tháng một, 2022 23:37
Ơ cái tên main làm t nhớ tới 7 bò k biết bên đó kết chưa ta :')
jmwjT91700
21 Tháng một, 2022 23:10
Thấy nhiều bác đọc lướt xong chê truyện thiếu Logic : Trong truyện này từ đầu có nói rõ, sương mù, thần linh, linh dị, những thứ này chỉ có cao tầng mới biết và tìm cách che dấu rất nhiều năm, cứ tưởng tượng TQ như VN những năm vừa sau giải phóng, bế quan tỏa cảng ko liên hệ với bên ngoài, như thế thì người dân VN cũng ko có nhu cầu và ko có kiến thức gì về thế giới bên ngoài, dân chúng và xã hội vẫn phát triển nhưng người dân ko suy nghĩ đến việc có những quốc gia khác mà thôi. Các sự kiện siêu tự nhiên đều dc cao tầng hợp thức hóa và đưa lên tin tức, nên ko có gì khó hiểu khi người dân ko biết tới thần linh hay sương mù.
Q Trung
21 Tháng một, 2022 16:11
..?
Hminh
21 Tháng một, 2022 15:31
Linh dị kết hợp giữa
loki199x
21 Tháng một, 2022 14:59
!!!!!
Arkzure
21 Tháng một, 2022 14:35
tên nvc nghe kun ngầu v
Yukami
21 Tháng một, 2022 02:17
ko biết thanh niên nào nói ko cần lo dạng háng.vãi thế giới đi hết chỉ còn mỗi tq thì đây chính là 1 cái siêu háng rồi,với cả nghĩ là chỉ có mỗi tq mà nghĩ phát triển như bình thường đc,lại còn nhận là mình phát minh ra tàu vũ trụ.
madboy1216
21 Tháng một, 2022 01:31
...
Westminster
21 Tháng một, 2022 00:54
hố hơi nông
BÌNH LUẬN FACEBOOK