Mục lục
[Dịch] Tối Cường Phản Phái Hệ Thống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngụy Trường Phong nói ra kế hoạch của bản thân, phần đông trưởng lão nơi này cau mày suy nghĩ.

Đỗ gia chủ đã lắc đầu, biện pháp của Ngụy Trường Phong không thể nói không tốt nhưng không hợp tâm ý bọn họ.

Cho dù cơ quan Mặc gia hay là ám khí Đường môn cũng không dễ lấy như thế.

Huống hồ cho dù có được tác dụng không lớn, dùng thực lực và tài lực Đỗ gia không mua được hàng cao cấp, có thể đối phó cảnh giới Tiên Thiên là quá sức.

Lúc này Tô Tín bỗng nhiên nói:

- Đỗ gia chủ, kỳ thật cho dù kế sách gì, nếu bị động phòng ngự đều là hạ sách, chúng ta còn không bằng chủ động xuất kích, hóa bị động thành chủ động.

Đỗ gia chủ lập tức kinh ngạc:

- Ngươi muốn chủ động xuất kích?

Các trưởng lão Đỗ gia khác kinh hãi, bọn họ bất ngờ với biện pháp của Tô Tín, hơn nữa không có suy nghĩ như vậy.

Thực lực đã không bằng người ta, còn chủ động xuất kích, không phải muốn chết sao?

Ngụy Trường Phong cười nhạo nói:

- Thanh Huyền tử đạo trưởng, chủ ý của ngươi quá không đáng tin cậy.

- Lúc nào phòng ngự biến thành hạ sách, Đỗ gia chúng ta vốn đã lâm vào yếu thế, kết quả còn chủ động xuất kích, chẳng phải chúng ta sẽ mất đi ưu thế hay sao?

Tô Tín lắc lắc đầu nói:

- Không thể nói vậy, phàm là chuyện gì luôn có ngoại lệ.

- Cho dù Đỗ gia chúng ta chuẩn bị nhiều thủ đoạn phòng ngự hơn nữa cũng chẳng qua bị động chống cự thế công mà thôi, nói một cách khác chúng ta sẽ bị nắm mũi dắt đi.

- Trái lại chúng ta chủ động xuất kích thì không giống, chí ít chúng ta đánh đòn phủ đầu, đánh đối phương không kịp trở tay.

- Ngay cả chúng ta cũng không nghĩ sẽ chủ động xuất kích, ta nghĩ người Trương gia cũng không nhất định.

- Huống hồ hiện tại người Trương gia không biết đang âm thầm mưu đồ cái gì, lỡ như bọn chúng mưu đồ thành công thì Đỗ gia không xong.

Tô Tín vừa nói xong, Ngụy Trường Phong lập tức phản bác:

- Ngươi đang cầm an nguy của Đỗ gia đánh cược! Lỡ như xảy ra chuyện gì thua thì làm sao?

Tô Tín khoát tay nói:

- Cuộc chiến diệt tộc nào có kết cục tất thắng mười phần? Việc này vốn là đánh cược.

- Dù sao bần đạo đã nói ra suy nghĩ, Đỗ gia chủ và các vị trưởng lão có dùng hay không cũng không phải việc bần đạo quan tâm.

Đỗ gia chủ suy đi nghĩ lại cuối cùng cắn răng nói:

- Xử lý theo lời Thanh Huyền tử đạo trưởng, buổi tối hôm nay chúng ta tiến hành tập kích Trương gia!

Ngụy Trường Phong há hốc mồm nhưng không nói gì.

Đỗ gia chủ đã ra quyết định, hắn phản đối nữa cũng không được gì.

Kết quả đêm xuống, Đỗ gia trực tiếp xuất động tất cả võ giả từ Hậu Thiên đại viên mãn trở lên tập kích Trương gia.

Trương gia nằm ở thành nam, mà Đỗ gia nằm ở thành bắc, khoảng cách xa như thế, Đỗ gia xuất động không thể không bị thế lực khác trong Giang Ninh phủ phát hiện.

Nhưng nội tâm bọn họ kinh ngạc, không nghĩ tới Đỗ gia yếu thế lại tấn công trước, việc này nằm ngoài dự liệu của bọn họ.

Với bọn họ không sao cả, biết rõ buổi tối hôm nay Đỗ gia muốn quyết sinh tử với Trương gia, về sau thế gia trong Giang Ninh phủ thu tất cả thế lực trở về, sợ hai nhà đầu sinh tử sẽ ngộ thương người mình.

Dù sao kết quả sẽ xuất hiện vào sáng hôm sau, đây cũng là kết quả Tô Tín muốn.

Một đoàn mấy trăm người đi vào cửa Trương gia, Đỗ gia chủ đánh nát cửa lớn, chưởng lực cực nóng phát ra tiếng nổ rất mạnh.

Nhưng ngay sau đó có trận mưa tên từ bên trong bắn vào người Đỗ gia.

Không, không nên nói là mũi tên, mà là mưa.

Lúc này ở cửa ra vào có cự nỏ dài một trượng chính là cự nỏ công thành và thủ thành của Đại Chu vương triều, ai biết Trương gia lại chuẩn bị thứ này chứ.

Đỗ gia cũng không phải không hề phòng bị.

Bọn họ tập kích Trương gia, đương nhiên biết rõ nhóm người mình không có khả năng bị Trương gia phát hiện nhanh như vậy.

Kết quả bên trong có tên nỏ bắn ra, một đám trưởng lão cảnh giới Tiên Thiên lao lên trước tạo thành trận pháp kỳ diệu.

Tám trưởng lão Đỗ gia dùng chân khí liên hợp với nhau, lập tức có vòng xoáy chân khí kinh người bao phủ trước mặt, những cung nỏ do thép tinh chế tạo bị đánh nát.

Trong cửa lớn, gương mặt Trương gia chủ âm trầm đi ra, những đệ tử khác ném cung nỏ đi.

Thứ này lên dây cung chậm chạp, cần năm tên binh sĩ khỏe mạnh liên hợp với nhau, tuy võ giả cảnh giới Hậu Thiên đại viên mãn có thể một người lên dây cung nhưng tốc độ không nhanh hơn chút nào.

Những tên nỏ này đều là đồ dự bị của Trương gia, khi đó bọn họ là bên tấn công tự nhiên cần thời gian thao túng công kích.

Hiện tại, những cự nỏ này chỉ bắn được một lần liền xem như phế, Đỗ gia cũng không cho bọn họ cơ hội thao túng dây cung.

- Đỗ gia, ta không ngờ các ngươi lại đánh tới cửa nhanh chóng như vậy!

Sắc mặt Trương gia chủ âm trầm sắp chảy ra nước.

Bọn họ đã có ý định, đợi thời gian hai ngày trận pháp hoàn thành thì bọn họ sẽ mang theo trận pháp tấn công Đỗ gia.

Đợi đến khi bố trí đại trận xong, lại dùng thực lực cường đại của Trương gia nghiền áp đối phương, thậm chí có thể bằng vào trận chiến này xóa sổ Đỗ gia, không cho Đỗ gia chủ và Đỗ Thần thời gian quật khởi.

Nhưng hắn nghìn tính vạn tính không tính được Đỗ gia lại đánh tới, từ đó hoàn toàn phá hư kế hoạch của hắn.

Nhìn thấy ánh mắt Trương gia chủ nhìn mình, Đỗ gia chủ lập tức nghĩ tới cái gì đó sau đó cười ha ha:

- Giết cho ta!

Một đám đệ tử Đỗ gia nghe lệnh lao lên giết tới tận cửa.

Trương gia chủ hừ lạnh một tiếng:

- Cho dù không sử dụng trận pháp, chỉ bằng vào thực lực Trương gia cũng đủ sức diệt sạch đám gà đất chó kiểng các ngươi.

Trước kia Trương gia chủ quyết định vận dụng sát trận, hiện tại uổng phí vì không thể dùng với Đỗ gia.

Dù sao nếu cường công, cho dù Trương gia diệt được Đỗ gia cũng tiêu hao không nhỏ.

Hiện tại Đỗ gia đã đánh đến tận cửa, bọn họ chỉ có thể cứng đối cứng với Đỗ gia, điều này cũng làm Trương gia chủ oán hận không thôi.

Mấy trăm tên đệ tử Đỗ gia và gần ngàn đệ tử Trương gia bắt đầu giao thủ với nhau, đừng nhìn người Trương gia nhiều nhưng đó là một ít võ giả Hậu Thiên sơ kỳ và Hậu Thiên trung kỳ mà thôi, bên Đỗ gia yếu nhất cũng là Hậu Thiên đại viên mãn.

Cho nên đừng nhìn người Trương gia nhiều, nhưng kỳ thật không có bao nhiêu tác dụng, ít ra hai thế lực nhị lưu đấu sinh tử sẽ không dùng bọn họ phân thắng thua.

Tô Tín trước khi động thủ nói với Đỗ Thần:

- Cẩn thận chút, tốt nhất ở bên cạnh ta.

Đỗ Thần vội vàng cảm kích nói:

- Đa tạ tiền bối.

Hắn vừa có ý định xông lên theo Tô Tín, bỗng nhiên đoạn đao trong tay hắn phát cảnh báo tránh xa Tô Tín ra.

Đỗ Thần sờ sờ cái mũi, hắn đành dừng bước rồi theo trưởng lão Đỗ gia xông lên.

Đoạn đao trong tay hắn phát cảnh báo không có tiêu trừ, còn tiếp tục bảo hắn rời đi, hiển nhiên muốn hắn từ bỏ chiến đấu.

Đỗ Thần lập tức lắc lắc đầu nói:

- Không được, ta không thể rời đi, thời điểm này rời đi sẽ thành phản đồ Đỗ gia.

Chuyện khác hắn sẽ nghe đoạn đao nhưng lần này hắn không nghe.

Hắn biết rõ tư chất của mình bình thường, dù cho có đoạn đao trợ giúp và mình khổ luyện cũng chỉ hơn những người khác một ít.

Hiện tại hắn thật vất vả trở thành một trong những người thừa kế Đỗ gia, còn được phụ thân xem trọng, được người khác tôn kính và đại lượng tài nguyên tu luyện, hắn sẽ không buông bỏ tất cả.

Tô Tín cũng không quản Đỗ Thần, hắn cầm kiếm giết vào.

Nói thật, dùng thực lực trước hai mươi Nhân Bảng của hắn chiến đấu với võ giả Thần Cung cảnh chẳng khác gì hai cảnh giới khác nhau.

Cho nên Tô Tín cũng không sử dụng kiếm pháp cao siêu gì, hắn chỉ sử dụng kiếm pháp cơ sở và kiếm ý liền có thể tùy ý tung hoành trong cảnh giới Tiên Thiên.

Lúc này võ giả hai bên đánh nhau sống chết, từ tổng thể thì Đỗ gia kém hơn một bậc.

Phương diện Thần Cung cảnh, bởi vì có Tô Tín và Đỗ gia chủ là hai cao thủ tọa trấn nên thế lực ngang nhau.

Nhưng số lượng võ giả Tiên Thiên và võ giả Hậu Thiên chênh lệch nhiều, làm cho bọn họ đánh nhau mười phút vẫn không thể giết vào trạch viện Trương gia.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy Tô Tín lập tức cau mày, hắn không thể không thêm sức, trường kiếm trong tay bộc phát kiếm ý xoắn giết một võ giả Thần Cung cảnh.

Thân thể Tô Tín xông tới, hắn sử dụng kiếm cương mang theo sát khí đáng sợ giết mấy tên võ giả Tiên Thiên.

Có Tô Tín hỗ trợ, người Đỗ gia cũng giết vào trong Trương gia, đến lúc này nhìn thấy cảnh tượng trong đình viện Trương gia thì Đỗ gia chủ và trưởng lão hít khí lạnh.

Trong đình viện Trương gia có một tòa trận pháp to lớn tới mức trăm trượng.

Cơ sở trận pháp to lớn là không trụ thạch, bên trong cắm một thanh trường kiếm, chính giữa trận pháp có nhiều máu tươi, khí huyết sát bao phủ toàn bộ Trương gia, nếu không có trận pháp áp chế đã bộc phát ra ngoài.

- Huyết Sát kiếm trận! Không ngờ Trương gia ngươi lại làm ra thứ này, nếu như thứ này bại lộ ra ngoài, chỉ sợ đồng đạo Giang Ninh phủ sẽ phỉ nhổ các ngươi.

Đỗ gia chủ giọng tức giận, đồng thời trong nội tâm cũng hoảng sợ không nhỏ.

May mắn bọn họ dựa theo lời Tô Tín nói đánh lén phủ đầu, nếu như chờ người Trương gia hoàn thành Huyết Sát kiếm trận rồi đối phó Đỗ gia bọn họ, khi đó Đỗ gia thập tử vô sinh.

Trương gia chủ cười lạnh một tiếng nói:

- Có cái gì phải sợ? Đợi đến lúc Trương gia diệt Đỗ gia các ngươi, cuộc chiến diệt môn từ xưa tới nay huyết quang trùng thiên, sử dụng một chút huyết sát chi lực có gì chứ.

- Chờ sau khi diệt Đỗ gia các ngươi ta hủy diệt Huyết Sát kiếm trận thì ai phát hiện?

- Chỉ có điều ta không ngờ Đỗ gia các ngươi lần này quả quyết như vậy, lại dám đá đòn phủ đầu, làm cho tính toán của Trương gia ta không thành công.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Trần Quốc Tài
24 Tháng ba, 2018 04:06
Truyện quá hay đi, tiếp tục đi lão bản, ta ủng hộ bằng hai tay, thực sự quá đặc sắc
BÌNH LUẬN FACEBOOK