Buổi chiều, Lý Tiểu Noãn cùng Cổ Tiêu song song ngồi trên ghế dưới mái hiên nhà, Lý Tiểu Noãn tỉ mỉ thêu một nhành cây, Cổ Tiêu thì cầm một bản kinh thư gật gù đọc sách. Lý Tiểu Noãn vừa nghe, vừa thỉnh thoảng ngắt quảng Cổ Tiêu đang ngâm tụng, hỏi hắn câu này hoặc chữ này có nghĩa gì, Cổ Tiêu gãi đầu, liếc nhìn chú giải ở mặt sau, cố gắng giải thích rõ ràng cho Lý Tiểu Noãn.
Tiểu nha hoàn đứng ở thuỳ hoa môn* cao giọng bẩm báo:
*thuỳ hoa môn, cửa núm tua:(một kiểu cửa trong kiến trúc nhà thời xưa, trên có mái, bốn góc buông bốn trụ lửng, đỉnh trụ chạm trổ sơn màu)
"Đại tiểu thư đến!"
Lý Tiểu Noãn lập tức buông khung thêu, cùng Cổ Tiêu đứng dậy ra ngoài đón, vừa mới bước vài bước, Cổ Vân San đã cùng Trân Châu dọc theo hành lang đi đến.
Lý Tiểu Noãn cười vui vẻ khom gối hành lễ, dẫn Cổ Vân San vào phòng.
Cổ Vân San dựa vào đệm, nghiêng mình trên ghế trường kỉ, nhìn tách trà trên khay của Đông Mạt, cười hỏi:
"Pha trà gì vậy?"
"Là trà Bích loa xuân ạ."
Đông Mạt cười trả lời, Cổ Vân San đưa tay cầm lấy, nhìn sang Cổ Tiêu nói:
"Đệ làm trà hoa gì đó, ta ngược lại một ngụm cũng không uống nổi, khó ngửi chết đi được!"
Cổ Tiêu trừng mắt nàng, giọng oán hận:
"Cũng không phải cho tỷ uống! Tỷ có muốn, đệ còn không cho đâu!"
Lý Tiểu Noãn cười kéo ống tay Cổ Tiêu:
"Trà kia của ngươi, hương hoa hơi nồng một chút, gần như át cả mùi trà, hương hoa nhài rất nồng, ướp trà ngược lại không hợp, mùa hè năm tới, chúng ta cùng nhau dung hoa sen ướp trà đi, ta có cách ướp, nhất định uống rất ngon!"
Cổ Tiêu gật gù:
"Noãn Noãn, muội nói đúng lắm, hương hoa nhài quả thật rất nồng, sang năm chúng ta cùng nhau ướp trà hoa sen."
Cổ Vân San uống trà, cười vui vẻ nhìn Cổ Tiêu và Lý Tiểu Noãn:
"Hai đứa từ từ hẳn bàn bạc mấy chuyện vặt ướp trà gì đó đã, tỷ hôm nay tới tìm hai đứa thảo luận chính sự."
"Đại tỷ tỷ cứ nói ạ."
Lý Tiểu Noãn cười vội vàng nói, Cổ Tiêu liếc nhìn Cổ Vân San, cằm hếch lên, nhẹ nhàng "Hừ" một tiếng:
"Đệ biết ngay mà, bà quản gia tỷ sao có thể rảnh rỗi đến thăm chúng ta, thì ra là có việc tìm đến! Không có việc chắc gì tỷ đã tìm đến cơ chứ!"
Cổ Vân San buông tách trà, nhào người qua đánh Cổ Tiêu:
"Dám nói ta là bà quản gia!"
Cổ Tiêu trốn ra phía sau la lên:
"Chính là bà quản gia!"
Lý Tiểu Noãn không thể không tiến lên kéo tay Cổ Vân San lại:
"Đại tỷ tỷ đừng để ý đến hắn, chúng ta nói chuyện chính sự.""Hừ! Tương lai sẽ cưới cho đệ một bà quản gia lợi hại, mỗi ngày sẽ quản lấy đệ!"
Cổ Vân San đánh không tới Cổ Tiêu, quay người cầm cái đệm nhỏ ném vào người Cổ Tiêu, Cổ Tiêu bắt được tấm đệm, tạm thời ngây ngốc tại chỗ.
Lý Tiểu Noãn ngồi vào bên cạnh Cổ Vân San, lôi kéo nàng, cười hỏi:
"Đại tỷ tỷ muốn tìm muội cùng Cổ Tiêu thương lượng chuyện gì?"
Cổ Vân San chỉnh đốn lại tóc mai, nhìn Lý Tiểu Noãn, ngẫm nghĩ rồi mở miệng:
"Là thế này, muội cũng biết, lão tổ tông và mẫu thân để cho tỷ cùng Vân Hoan học quản gia xử lý công việc, hôm kia lão tổ tông nói với tỷ, nhà chúng ta bây giờ phải thủ tang, mọi việc đều nên tiết kiệm một chút mới tốt, tỷ và Vân Hoan nên đưa ra một vài phương pháp làm sao để tiết kiệm. Bọn tỷ nghĩ tới nghĩ lui, đề ra vài phương pháp nhưng đều bị lão tổ tông cùng mẫu thân chối bỏ trở lại."
Cổ Vân San thật dài "Aizz" một tiếng, xoa mi tâm, khổ não nói:
"Tiểu Noãn, muội không biết quản gia khó khăn thế nào đâu, lão tổ tông muốn phương thức tiết kiệm phải từ trên xuống dười, từ nhỏ đến lớn không được quá khắt khe, muội nói, làm sao có thể tiết kiệm đây?"
Lý Tiểu Noãn chớp mắt vài cái, nhìn Cổ Vân San, chờ nàng tiếp tục tục nói, Cổ Vân San lại "Aizz" một tiếng, nói tiếp:
"Sau đó a, tỷ và Vân Hoan không phải là đang học châm tuyến sao? Nghĩ tới chuyện châm tuyến, liền tính, nếu không thì bỏ phòng châm tuyên đi, y phục, đệm lưng và màn che của mỗi viện để cho nha hoàn, bà tử viện đó lĩnh vải về làm. Dù sao hiện tại nhà chúng ta cũng không mở cửa, càng không đãi khách, bọn nha hoàn rảnh rỗi vô cùng. Bọn tỷ lập tức đem chuyện này thưa với lão tổ tông và mẫu thân ấy mà lập tức được thông qua."
Cổ Vân San vui vẻ mỉm cười:
"Lão tổ tông còn khen tỷ cùng Vân Hoan rất dụng tâm, học thật nhanh!"
Lý Tiểu Noãn mở to mắt nhìn Đông Mạt, nhìn sang Cổ Vân San, cười rạng rỡ:
"Ý kiến này rất hay, nếu là như vậy, thứ nhất nha hoàn mỗi viện đều có cơ hội học châm tuyến, thứ hai, họ cũng sẽ không quá rảnh rỗi sinh ra nhiều chuyện."
Cổ Vân San ngạc nhiên nhìn Lý Tiểu Noãn, cười vỗ tay:
"Trách không được mẫu thân nói muội thông minh, lão tổ tông cũng nói giống vậy! Ta cùng Vân Hoan lần lượt đi từng viện, lão tổ tông nói chỗ của người không cần phải qua, y phục của lão tổ tông, vốn chính là do Bích Liên tỷ tỷ các nàng tự mình làm. Viện của mẫu thân, nha hoàn biết châm tuyến rất nhiều, xiêm y, đồ trong đều cũng là bọn nha hoàn làm, không thành vấn đề. Trong viện của tỷ và Vân Hoan trong chỉnh đốn lại một chút, tuy rằng nha đầu châm tuyến không nhiều lắm nhưng cũng vừa đủ rồi."
Cổ Vân San phấn khởi nói không ngừng, Lan Sơ rót trà dâng đến, Cổ Vân San bưng lên uống mấy ngụm, buông tách trà nói tiếp:
"Hiện tại chúng ta thủ hiếu, y phục, đệm chăn, màn che đều thống nhất một kiểu làm cho thuận tiện.Trong viện Cổ Tiêu, Cúc Ảnh và Chi Trúc châm tuyến vô cùng tốt, thêm nữa, y phục của của hắn hơn phân nửa đều là do Thụy Huyên đường làm, cũng không thành vấn đề."
"Nơi này của muội cũng không thành vấn đề!"
Lý Tiểu Noãn học theo giọng điệu Cổ Vân San, dứt khoát nói, Cổ Vân San giật mình, cười nói:
"Ta cùng Vân Hoan chính là lo lắng viện của muội, Ngụy ma ma tuy rằng châm tuyến tuyệt hảo, nhưng thứ nhất là bà tuổi lớn, thứ hai, bà còn phải dạy ba tỷ muội chúng ta học châm tuyến. Bây giờ trong phủ người tìm nàng thỉnh giáo châm tuyến lại càng nhiều, chỉ sợ ma ma bận rộn nhiều việc, nha hoàn trong viện này ngoại trừ Đông Mạt biết chút châm tuyến, còn lại đều là từ viện cũ, không chừng cũng không biết chút châm tuyến nào đi?"
Lý Tiểu Noãn cười vui vẻ nhìn sang Đông Mạt, Đông Mạt khụy gối, cười bẩm báo:
"Đại tiểu thư yên tâm, nha hoàn biết châm tuyến ở Tùng phong viện cũng không ít, châm tuyến của tiểu Ngọc rất tốt, Xuân Tiếu cũng không tệ, Lan Sơ đã bắt đầu theo học mấy ngày nay, cũng đã thêu ra dáng rồi, có thể làm đệm lót cũng không thành vấn đề, hơn nữa qua mấy tháng chắc hẳn sẽ luyện tốt, đại tiểu thư cứ yên tâm."
Cổ Vân San thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt tươi cười nở rộ:
"Vậy là tốt rồi! Nếu được, ngày mai tỷ và Vân Hoan sẽ bàn bạc bãi bỏ phòng châm tuyến, bắt đầu từ tháng sau, y phục, màn che hay đồ dùng các loại của mỗi viện muốn mặc muốn xài phải tự mình làm ra!"
"Đại tỷ tỷ, nếu nha hoàn Tùng phong viện tự làm châm tuyến, chỉ e người trong viện sẽ không đủ để sai sử."
Cổ Tiêu ở bên cạnh ngồi nghe một hồi, đột nhiên cất giọng.