Mục lục
Chiến Thần Vô Song - Lục Khải (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giọng nói này êm tai như chim sơn ca.  

 

Một người phụ nữ mặc sườn xám màu đỏ xẻ cao, chân đi đôi giày cao gót màu bạc, khoác áo choàng lông dài màu trắng, điệu đà đi đến.  

 

Mỗi một bước đi, gấu váy khẽ lắc lư, khiến đôi chân thon thả thẳng tắp kia như ẩn như hiện.  

 

Hàn Kiêu bị mê mẩn, nhìn đến mức thất thần.  

 

Nhưng người phụ nữ đã đến trước mặt hắn, cũng không nổi giận vì ánh mắt vô lễ hắn nhìn vào mình.  

 

Người phụ nữ đã sớm quen ánh mắt của đàn ông, cao cao tại thượng giống như Nữ Vương.  

 

“Anh vẫn chưa biết sao? Hàn Ngọc đúng là hội trưởng hiệp hội doanh nhân Lâm Thành, mà những người kia đều là quản lý mới nhậm chức”.  

 

“Trước đó anh đều đoán sai hết, anh đã lừa tất cả mọi người, anh có nghĩ rằng sẽ nhận được kết quả như thế nào?”  

 

Người phụ nữ đi thẳng vào vấn đề.  

 

Nghe thấy lời này, Hàn Kiêu mới hoàn hồn lại.  

 

“Rốt cuộc cô là ai? Sao biết những thứ này? Cô tìm tôi làm gì?”  

 

Hàn Kiêu có chút cảnh giác đặt câu hỏi.  

 

“Tôi xin tự giới thiệu, tôi là cô cả nhà họ Bạch Bạch Uyển Đình”.  

 

“Tôi tìm anh là muốn cho anh một cơ hội, làm việc cho nhà họ Bạch chúng tôi!”  

 

Bạch Uyển Đình rất dứt khoát, cũng rất trực tiếp, không phải thương lượng, mà là ra lệnh.  

 

Hàn Kiêu đương nhiên đã từng nghe nói qua nhà họ Bạch ở tỉnh lỵ.  

 

Chỉ là không ngờ cô cả nhà họ Bạch lại chủ động tìm đến mình.  

 

“Làm việc cho mấy người, tôi được ích lợi gì?”  

 

Hàn Kiêu im lặng mấy giây, rồi lại thấp giọng hỏi.  

 

Tiểu nhân trục lợi, quân tử hưởng danh.  

 

Trong mắt Bạch Uyển Đình, Hàn Kiêu chính là một tiểu nhân, vì vậy đối mặt với vấn đề này, cô ta cũng không cảm thấy kỳ quái.   

 

Mắt đẹp của Bạch Uyên Đình nhìn thẳng vào trong phòng yến tiệc, môi nhếch lên: “Tôi nghe nói, công ty của nhà họ Hàn nằm mơ cũng muốn gia nhập hiệp hội thương gia Lâm Thành?”  

 

“Đúng, cô có thể làm được sao?”  

 

“Không thể!”  

 

Bạch Uyển Đình mặt đầy chán ghét phủ nhận, hời hợt nói: “Nếu các người muốn gia nhập hiệp hội thương gia của tỉnh, tôi lập tức gọi điện”.  

 

Hàn Kiêu vốn đang có chút thất vọng, nghe thấy vậy, mắt liền sáng lên.  

 

Hiệp hội thương gia tỉnh?  

 

Đây chính là điều cả nhà bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ.  

 

“Cô… thật sự có thể làm được?”, Hàn Kiêu khó nén được kích động.  

 

“Chỉ cần một cú điện thoại!”  

 

Bạch Uyển Đình nhẹ nhàng lắc lư điện thoại: “Đây chỉ là món quà gặp mặt tặng anh, chỉ cần về sau anh biểu hiện tốt, nhà họ Bạch chúng tôi sẽ nâng đỡ anh lên làm người đứng đầu Lâm Thành!”  

 

Nghe thấy mấy chữ này, Hàn Kiêu trợn tròn mắt.  

 

Nếu mình có thể trở thành người đứng đầu Lâm Thành, há chẳng phải muốn làm gì thì làm?  



“Vậy… vậy tôi cần phải làm gì?” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK