Mục lục
Chiến Thần Vô Song - Lục Khải (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Đừng có gọi tôi bằng cái tên đó, chúng ta không thân thiết gì, gọi tôi là cậu cả Lục đi!”  

 

Giọng Lục Khải lạnh như băng nói.  

 

Anh là người ân oán phân minh, người tốt với Hàn Ngọc là ân nhân của anh, kẻ không tốt thì chính là kẻ thù.  

 

“Cậu cả Lục, tao khinh!”  

 

Hàn Kiêu không hề kiêng nể gì nói to, ánh mắt nhìn Lục Khải đầy vẻ khinh khỉnh.  

 

“Mày đúng là loại mặt dày mày dạn đấy nhỉ! Mấy năm rồi mà vẫn còn cậu cả Lục nữa hả?”  

 

“Mày có chắc là sáng nay chúng mày đi họp không? Sao tao lại nghe nói chúng mày đi xin xỏ đấy nhỉ?”  

 

Hàn Kiêu làm ra vẻ ta đây biết hết: “Chúng mày mở công ty, không thể gắng gượng nổi nữa nên mới tìm tới hiệp hội doanh nhân Lâm Thành, xin người ta giơ cao đánh khẽ đúng không!”  

 

Nói xong, Hàn Kiêu thấy Lục Khải không nói gì thì lại càng thêm đắc ý.  

 

“Ông nội, cháu đã nói rồi mà, chuyện này tìm bọn nó cũng vô dụng thôi, chỉ là làm cho công ty nhà họ Hàn chúng ta gia nhập hiệp hội thôi mà? Chút chuyện nhỏ đó cháu có thể giải quyết được!”  

 

“Cháu với hội phó Vương Cường của hiệp hội là bạn thân lắm!”  

 

Hàn Kiêu đầy tự tin vỗ ngực mình: “Ông nội, cháu biết ông không tin lời cháu, ngày mai là đại thọ tám mươi của ông mà? Ngày mai cháu sẽ gọi người của hiệp hội tới chúc thọ cho ông!”  

 

“Trong tiệc mừng thọ của ông, cháu sẽ giải quyết luôn chuyện này, chúng ta có song hỷ lâm môn!”  

 

Hàn Kiêu nói vô cùng tự tin, nhưng Hàn Quang Thái cũng không để tâm.  

 

Ông ta hiểu rất rõ con người Hàn Kiêu.  

 

Trong suốt những năm qua, hắn chỉ biết lêu lổng cả ngày, không học vấn cũng chẳng có nghề ngỗng gì.  

 

“Ngọc à, chuyện này cháu có thể giúp đỡ ông nội được không?”  

 

Hàn Quang Thái nhìn Hàn Ngọc với vẻ mặt khẩn cầu.  

 

Thật ra nhờ Hàn Ngọc giúp đỡ chỉ là thứ yếu, ông ta chỉ muốn mượn cơ hội này để nịnh bợ Lục Khải.  

 

Những việc Lục Khải đã làm trong mấy ngày nay ông ta cũng có nghe nói.  

 

Theo ông ta thấy, bầu trời Lâm Thành sắp đổi màu rồi, ông muốn dán chặt nhà họ Hàn vào người Lục Khải.  

 

“Không được!”  

 

Lục Khải chẳng cần suy nghĩ, quyết đoán từ chối thay cho Hàn Ngọc.  

 

“Đi về đi, đừng quấy rầy vợ tôi nghỉ ngơi!”  

 

Giọng Lục Khải lạnh như băng, ra lệnh đuổi khách.  

 

Sau khi Triệu Nhược Hà nghe thấy thế thì suýt chút nữa sợ muốn chết.  

 

Nên biết rằng, đó chính là cơ hội mà bà ta cố gắng tìm về được!  

 

Chỉ có bắt lấy cơ hội này, thì chồng ba ta Hàn Bằng Phi mới có thể được công ty gia đình xem trọng!  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK