Mục lục
Chiến Thần Vô Song - Lục Khải (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Tôi không tin, không có công ty nào chịu hợp tác cùng bọn họ, bọn họ còn có thể kiên trì”.  

 

Nói đến đây, Lý Minh Đạt lấy điện thoại ra gọi cho thư ký, bảo thư ký đi sắp xếp chuyện này.  

 

Ông ta nói chuyện điện thoại xong tâm tình tốt lên, phất phất điện thoại, đi đến chỗ Lục Sơn Hà ba năm trước ngã chết, giống như phát tiết, nhấc chân đạp mạnh lên mặt đất.  

 

“Ông đây trả lại cái đạp này, sao hả?”  

 

Đúng lúc này, chuông điện thoại di động vang lên.  

 

Nhìn thấy thông báo cuộc gọi, biểu cảm của Tôn Trường Lâm có chút bất ngờ: “Trương Vũ Siêu gọi”.  

 

“Mau nhận điện!”  

 

Lưu Chấn thúc giục.  

 

Tôn Trường Lâm nhấn nghe, mở loa ngoài.  

 

“Vũ Siêu, cháu vẫn ổn chứ?”  

 

“Cảm ơn chú Tôn quan tâm, cháu ổn, vừa được thả ra”.  

 

Trương Vũ Siêu ở đầu dây bên kia giọng nói có chút mệt mỏi.  

 

“Chú Tôn, chú có thể liên lạc với chú Lưu và chú Lý không? Phiền các chú cùng đến nhà cháu một chuyến”.  

 

“Có chuyện gì vậy?”  

 

“Nhà cháu mời người nhà họ Bạch ở tỉnh lỵ đến, cháu muốn nhờ các chú giúp đỡ, cùng nhau đối phó Lục Khải!”  

 

Nhà họ Bạch là nhà mẹ đẻ của Bạch Thiên Huệ - vợ Trương Thế Cường!  

 

Đồng thời cũng là gia tộc lớn nổi tiếng ở tỉnh, hơn nữa mấy năm nay phát triển rất mạnh.  

 

Chính vì sự tồn tại của nhà họ Bạch, nhà họ Trương mới trở thành một trong bốn gia tộc lớn ở Lâm Thành.  

 

Chỉ là Trương Thế Cường vẫn luôn mạnh mẽ, không muốn dựa vào nhà họ Bạch.  

 

Lần này nhà họ Bạch có thể tới, chắc hẳn ông ta đã đi vào đường cùng.  

 

Nhà họ Bạch đến chính là chuyện tốt, Lâm Thành càng loạn, Lục Khải sẽ càng thua thê thảm!  

 

“Được! Các chú đến ngay đây!”  

 

Tôn Trường Lâm cúp máy, trên mặt khó nén khỏi hưng phấn: “Giờ thì tốt rồi, Lâm Thành náo nhiệt, thằng nhãi Lục Khải này chết chắc!”  

 

Lưu Chấn khẽ gật đầu, nhưng trên mặt lại có thêm vài phần lo lắng: “Điều tôi lo lắng bây giờ chính là Lục Khải sẽ giống như con rùa đen rụt cổ trốn không chịu ra!”  

 

“Ông Lưu, chuyện này đơn giản, tôi có cách dụ hắn ra, hơn nữa tôi dám khẳng định hắn chắc chắn sẽ tới!”  

 

Trong lòng Tôn Trường Lâm đã có dự tính.  

 

“Cách gì?”

“Tôi sai người tổ chức một buổi đấu giá”.  

 

Tôn Trường Lâm tràn đầy tự tin trả lời.  

 

Lưu Chấn và Lý Minh Đạt biểu cảm không được tự nhiên với đáp án này.  

 

“Ông mở đấu giá, Lục Khải sẽ đi?”  

 

“Đương nhiên, trong buổi đấu giá có thứ đồ hắn cảm thấy hứng thú!”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK