Mục lục
Chiến Thần Vô Song - Lục Khải (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Mẹ, con vẫn chưa liếm sạch bánh kem ở đế giày và trên đất! Con không muốn làm đứa trẻ lãng phí đâu!”  

 

Lục Viên Hàn nói xong, dù là Lục Khải hay Hàn Ngọc sắc mặt cũng đều thay đổi.  

 

Tên khốn Hà Siêu Quần này lại bắt bảo bối của họ đi liếm đế giày?  

 

Thấy Lục Khải có vẻ tức giận, trong lòng Hà Siêu Quần khỏi phải nói hả giận thế nào.  

 

“Sao hả? Đau lòng? Hay là mày đến giúp con gái mày đi? Tao không có ý kiến!”  

 

Hắn giễu cợt nâng đế giày lên, huơ huơ trên không trung: “Đến đây! Làm giống chó đi!”  

 

Khi nói chuyện, theo bản năng hắn nắm Lục Viên Hàn chặt hơn.  

 

Hắc Vũ siết chặt quyền, lửa giận bùng cháy trong lòng.  

 

Trong ấn tượng của anh ta, đây là lần đầu tiên có người dám làm nhục Long Hồn như vậy!  

 

Làm nhục Long Hồn là làm nhục Long Môn!  

 

Phải chết! Phải giết!  

 

“Ông đây biết các người rất giỏi đánh nhau! Nếu mày không muốn con gái mày gặp phải chuyện bất trắc gì thì biết điều nghe lời đi!”  

 

Hà Siêu Quần bóp cổ Lục Viên Hàn.  

 

Hắn cười vô cùng dữ tợn: “Tao cũng không biết tao dùng chút lực sẽ có hậu quả gì, vì vậy… mày tốt nhất hãy ngoan ngoãn nghe lời tao đi!”  

 

Hà Siêu Quần vươn cổ dài, ngông cuồng khiêu khích Lục Khải.  

 

Hà Siêu Quần mặc dù chịu thua thiệt mấy lần với Lục Khải, nhưng lần này hắn có thể nắm chắc phần thắng.  

 

Chỉ cần hắn bấu víu được vào Cổ Quốc Tân, sau này dù Lục Khải có mấy lá gan cũng không dám ra tay với hắn.  

 

Nhìn thấy khuôn mặt mịn màng của Lục Viên Hàn bắt đầu trở nên đỏ bừng, Lục Khải cau mày, tay chắp sau lưng, ra hiệu cho Hắc Vũ, bảo anh ta chờ cơ hội hành động.  

 

“Anh đừng kích động, cái gì cũng có thể thương lượng!”  

 

“Thương lượng? Mày có tư cách cò kè bớt một thêm hai với tao?”  

 

Hai mắt Hà Siêu Quần trợn trừng, giơ tay chỉ vào phòng VIP: “Nhìn thấy phòng VIP kia chưa? Bên trong có nhân vật lớn đang chờ mày, quỳ xuống đất rồi bò vào đi, sau đó dập đầu nói xin lỗi với người đó”.  

 

Lục Khải liếc nhìn phòng VIP đóng kín.  

 

“Nhìn cái gì? Không nghe thấy lời cậu cả Hà nói à? Mau làm theo đi! Cậu cả Hà đang giúp mày đấy!”  

 

Triệu Nhược Hà ở bên cạnh đang cười trên nỗi đau khổ của người khác mau chóng thúc giục.  

 

“Mẹ, mẹ tự nguyện muốn giúp Hà Siêu Quần đúng không?”  

 

Lục Khải lạnh như băng hỏi.  

 

“Nói nhảm, tao không giúp cậu ấy, chẳng lẽ giúp mày? Nếu mày không làm theo lời cậu cả Hà nói, đứa con ghẻ này sẽ phải chết!”  

 

“Mẹ thất vọng rồi!”  

 

Lục Khải nói xong, con ngươi đột nhiên co rút: “Ra tay!”

“Dạ!”  

 

Hắc Vũ nhận được mệnh lệnh, trong tay đột nhiên xuất hiện một con dao găm sắc bén.  

 

Cổ tay anh ta khẽ rung một cái, dao găm như đạn ra khỏi nòng, xé gió phóng ra.  



Hà Siêu Quần còn chưa lấy lại tinh thần, dao găm đã đâm thủng cánh tay trái của hắn. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK