Mục lục
Tôi là thầy khai quang – Trương Sơn Thành (full 570 chap) – Truyện tác giả: Hoa Hương Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 473: Năm sáu lần một đêm

Vận khí là thứ bí ẩn và khó lường, tôi không hiểu về nó lắm, bèn hỏi: "Bọn họ thu thập vận khí để làm gì vậy?"

Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Vận khí cũng không có tác dụng gì đặc biệt, mỗi khu vực lại có vận khí khác nhau, nếu đem vận khí ở đây đi thay đổi vận khí ở nơi khác thì hiệu quả không cao".

"Vận khí của mỗi người liên quan đến số mệnh, tính cách, hành vi, sức mạnh và nhiều yếu tố khác của chính người đó. Vận khí của mỗi người được quyết định bởi hành vi, đạo đức của cá nhân người đó".

"Nói chung, việc phá hủy vận khí của một nơi và hấp thụ nó là một việc tốn công vô ích, chẳng mang lại lợi ích gì cả, trừ khi ... nó được dùng để luyện tà thuật".

"Nói tóm lại, đều là nhằm mục đích xấu".

Tu luyện tà thuật ư?

Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Xem ra chuyện này vô cùng phức tạp. Chín mươi phần trăm người chủ mưu chuyện này chính là chủ tịch Lữ".

Tôi nói: "Vậy tôi có nên thảo luận với Mộc Dịch để người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí ra mặt không?"

Tiên nữ Thanh Thủy suy nghĩ một chút rồi nói: "Bây giờ người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí ra mặt thì cũng có ích gì? Họ không thể nhìn thấy sự bất thường ở đây, hơn nữa, thu thập chút vận khí như vậy cũng không phạm pháp, bởi vì tất cả người tu luyện có thể sử dụng chung vận khí của đất trời, bao gồm cả vận khí khu vực. Việc này chẳng khác gì việc thầy phong thủy bày pháp trận để thay đổi vận khí cho một nơi nào đó, trong trường hợp không có chuyện gì xảy ra thì ai thèm quan tâm đây?"

"Cục điều tra hiện tượng huyền bí làm việc quá khuôn phép, họ cần có bằng chứng, không có bằng chứng thì rất phiền phức".

"Tạm thời ngươi đừng đánh rắn động cỏ, phải tìm hiểu ngọn nguồn chuyện này đã, cứ để cho Mộc Dịch tiếp tục theo dõi Lý Dật Phi, tìm ra mục đích thực sự của bọn họ".

Tôi nói: "Tiên nữ, Lôi Dương đã nhận ra tôi. Nếu đối phương biết tôi ở đây làm bảo vệ, họ nhất định sẽ nghi ngờ tôi và đoán ra được tôi ở đây để điều tra họ".

"Hơn nữa, chúng ta cũng không thể tin tưởng Âu Dương Bác được".

Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Ngươi lo lắng cái gì? Trận pháp ở đây chỉ có pháp sư trên cấp 4 mới có thể nhìn thấy, làm sao đối phương có thể nghi ngờ ngươi được?"

"Còn nữa, chuyện Âu Dương Bác giao dịch với chủ tịch Lữ, bọn họ nhất định sẽ không để cho ngươi biết, cho nên Âu Dương Bác mới không chịu nói cho ngươi biết".

"Chúng ta điều tra chuyện đó trước, tạm thời đừng động đến đối phương, dù họ đề phòng ngươi thì cũng không vấn đề gì".

Tôi bí mật quan sát Lý Dật Phi, khoảng hai mươi phút sau Lý Dật Phi mới dừng lại.

Vòng xoáy màu đen bao quanh Lý Dật Phi đã biến mất, Lý Dật Phi cất viên đá quý và tám viên đá màu đen ở xung quanh đi.

Lý Dật Phi nghỉ ngơi vài phút, lau một mồ hôi trên đầu, sau đó rời khỏi tầng thượng.

Tôi quay trở lại phòng bảo vệ, vài phút sau, Lý Dật Phi xuất hiện trong phòng bảo vệ, anh ta lấy điện thoại di động ra xem phim.

Thêm một đêm nữa không có chuyện gì xảy ra.

Sáng hôm sau, sau khi ăn sáng và về nhà, tôi đã kể cho Mộc Dịch nghe mọi chuyện.

Mộc Dịch ngồi trên ghế sofa, nói: "Hấp thu vận khí và tu luyện tà thuật sao?"

"Tôi cũng không biết họ tu luyện tà thuật gì mà cần tới vận khí?"

Tôi nói: "Mộc Dịch, cô tiếp tục theo dõi Lý Dật Phi. Khi nào có tin tức, chúng ta sẽ tiến hành bước tiếp theo".

Trước mắt chỉ có thể quyết định như vậy.

Cả một tuần, đêm nào Lý Dật Phi cũng lên tầng thượng của tòa cao ốc để hút vận khí, việc giám sát của Mộc Dịch cũng không có tiến triển gì.

Lý Dật Phi ngày nào cũng đi làm rồi lại tan làm, khi anh ta đi lam thì tôi theo dõi, khi anh ta không ở công ty làm việc thì có Mộc Dịch theo dõi, nhưng vẫn không có điều gì bất thường.

Liệu có phải Lý Dật Phi đợi cho pháp trận âmsát thành hình rồi mới hành động hay không?

Càng không có gì bất thường tôi càng thấy bất an, Âu Dương Bác gần đây cũng bận việc kinh doanh, sau khi trở mặt với Lư Thần Dương thì ông ấy có rất nhiều việc phải làm, làm gì cũng thận trọng từng bước một.

Hai giờ chiều, tôi vẫn đang ngủ thì Trần Kế Tần gọi điện cho tôi hỏi tôi có thuốc bổ gì mạnh không.

Tôi rất ngạc nhiên, hỏi: "Anh cần thuốc bổ gì?"

Trần Kế Tần nói: "Đương nhiên là thuốc tráng dương dành cho đàn ông, Sơn Thành, tôi biết sư phụ của anh có rất nhiều thuốc, anh cho tôi xin một ít".

Sức khỏe của Trần Kế Tần rất tốt, anh ta cần thuốc tráng dương để làm gì?

Tôi đột nhiên hiểu ra, bèn nói: "Có phải anh làm ra chuyện gì xấu xa sau lưng Lý Tuyết Diễm rồi không?"

Trần Kế Tần nói: "Sơn Thành, chúng ta đều là đàn ông, anh cũng hiểu mà, gần đây tôi và một cô gái trong câu lạc bộ có hơi thân mật, đương nhiên, tôi chỉ giải quyết nhu cầu sinh lý của mình thôi, không bao giờ nảy sinh tình cảm với cô ta đâu".

"Lý Tuyết Diễm vẫn còn nhỏ và còn đang đi học, tôi làm sao có thể nhẫn tâm làm tổn thương cô ấy chứ, anh hiểu không?"

Tôi không hiểu quan điểm của Trần Kế Tần, anh ta thích Lý Tuyết Diễm và hai người họ phát sinh quan hệ thì cũng không có vấn đề gì, nhưng Trần Kế Tần không muốn làm tổn thương Lý Tuyết Diễm mà lại phát sinh quan hệ với cô ấy khi cô ấy còn đang tuổi đi học.

Bây giờ lại còn có quan hệ với người phụ nữ ở câu lạc bộ.

Tuy nhiên, tôi không trách mắng Trần Kế Tần, tôi đã có nhiều phụ nữ như vậy, chẳng lẽ Trần Kế Tần không được phép tìm người phụ nữ khác sao?

Tôi nói: "Đã mấy ngày nay tôi không gặp anh, gần đây anh làm gì? Đi chơi đùa với phụ nữ à?"

Trần Kế Tần nói: "Đại ca, mỗi ngày tôi đều làm việc chăm chỉ. Gần đây tôi đã làm quen với rất nhiều bạn bè và khách khứa trong khách sạn, họ thường mời tôi uống rượu và rủ tôi đi chơi, nếu tôi từ chối thì thật không nể mặt họ".

"Cho nên, gần đây tôi rất bận, làm xong việc tôi lại về ở khách sạn".

"Đương nhiên, nếu đại ca nhớ tôi, tôi sẽ quay về ngay, chúng ta lại ngồi xuống uống vài ly với nhau".

Gần đây tôi không để ý đến Trần Kế Tần, giờ anh ta đã thay đổi, làm chủ quản của khách sạn, anh ta có nhiều bạn bè và mở rộng mối quan hệ là điều rất bình thường.

Âu Dương Bác đã có tuổi rồi, nhưng vì việc làm ăn và rất nhiều chuyện khác mà ông ấy thường xuyên phải uống rượu với người khác.

Tôi nói: "Tôi không có thuốc, anh tự kiểm soát đi, anh đừng nghĩ rằng có chút tiền mà ra ngoài làm bậy".

Trần Kế Tần nói, "Đại ca, tôi là loại người làm bậy sao? Tôi thực sự thích cô gái trên tầng mười của câu lạc bộ đó, tôi đã ở bên cô ấy suốt thời gian qua và không hề động vào người phụ nữ nào khác".



“Chỉ là con gà con này quá lợi hại, một đêm đòi năm sáu lần, tôi không đỡ nổi, vậy nên mới hỏi xin anh thuốc đó".

Người phụ nữ nào mà đòi năm sáu lần một đêm chứ?

Phụ nữ bình thường sẽ không như vậy. Nếu năm sáu lần một đêm thì cho dù sức khỏe của Trần Kế Tần có tốt đi chăng nữa thì anh ta cũng phải sụp đổ.

Tôi nói: "Trần Kế Tần, nếu anh rảnh rỗi thì đưa Triệu Vũ ra ngoài chơi, đừng suốt ngày chăm chăm làm mấy chuyện vô bổ đó, biết không?"

"Đại ca, anh thật sự không có thuốc sao?”, Trần Kế Tần bất lực nói: "Đại ca, anh không thể keo kiệt như vậy được, anh làm cho tôi một ít thuốc đi, nhân sâm cũng được, nó cũng là thuốc tráng dương mà".

Lúc này, trong điện thoại vang lên một giọng nói đầy vẻ khó chịu: "Anh Tần, sao anh đi vệ sinh lâu thế? Nào nhanh lên, đến đây với em..."

"Em vẫn muốn..."

Ở bên phía Trần Kế Tần có giọng nói của một người phụ nữ, giữa thanh thiên bạch nhật mà vẫn làm chuyện đó sao?

Nhu cầu sinh lý của người phụ nữ này cao như vậy sao?

Trần Kế Tần nói: “Được rồi, đại ca, chiều tôi về chúng ta nói chuyện tiếp nhé, tôi cúp máy đây".

 

-----------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK