Mục lục
Chiến Thần Vô Song - Lục Khải (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Khải cầm nến và hương trong tay mà chưa hành động luôn. Anh đợi Hắc Vũ bật máy chiếu trước bãi cỏ lộ thiên rồi phát đến tin tức mới nhất ở Lâm Thành.

 

“Các trang báo đồng loạt đưa tin, nhà họ Trương dùng hàng kém chất lượng lừa gạt Long Môn- binh đoàn lính đánh thuê số một thế giới nên bị Long Môn ‘đáp trả’. Tất cả sản nghiệp của nhà họ Trương đều bị ảnh hưởng, gần như đều rơi vào trạng thái tê liệt”.

 

Cùng với giọng nói của người dẫn chương trình là cảnh tượng lúc giao hàng trước kho hàng, cả cảnh tượng Lôi Hạo Thiên phẫn nộ và cảnh Trương Vũ Siêu bị kéo lê đi như con chó chết…

 

“Những tình hình tiếp theo chúng tôi sẽ tiếp tục gửi đến quý vị…”.

 

Hự…

 

Xem xong tin này, tất cả mọi người đều huyên náo. Không ai có thể ngờ lại xảy ra chuyện như này.

 

Không ngờ nhà họ Trương lại đắc tội với Long Môn.

 

Một giây sau, mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía Lục Khải.

 

Dường như tất cả mọi thứ Lục Khải đã biết hết rồi.

 

Lẽ nào… Sở dĩ nhà họ Trương thành ra như này đều là do Lục Khải sắp đặt?

 

Trong lúc mọi người đều đang đờ người ra thì chỉ thấy Lục Khải cầm hương trong tay cắm lên nồi cơm đã chuẩn bị sẵn cho nhà họ Trương, nói: “Nhà họ Trương… Đã bị diệt”.

Ba chữ này như sấm rền bên tai, kinh thiên động địa!  

 

Như thể Diêm Vương tuyên phán tử hình!  

 

Tất cả mọi người có mặt đều không kiềm được mà cả người run rẩy.  

 

Cho dù là Hàn Ngọc cũng bất giác lùi về sau một bước.  

 

Cô cũng bị trường năng lượng của Lục Khải làm giật mình…  

 

Ba năm không gặp, Lục Khải hình như đã khác rồi!  

 

Hiện trường yên tĩnh không một tiếng động.  

 

Bọn họ còn có thể nghe rõ được tiếng tim đập và tiếng hô hấp của nhau.  

 

Thời gian như thể bị đóng băng lại.  

 

Nhưng mọi người lại nhìn thấy rất rõ, bên dưới chiếc chậu to có một ít dầu thấm ra.  

 

Đến tận lúc này tất cả mọi người mới ý thức được, Lục Khải đã dùng nén hương trong tay đâm xuyên qua chiếc chậu to đó!  

 

Trương Thế Cường đang quỳ trên mặt đất, toàn thân run rẩy, nét mặt kinh hoàng, lắc đầu liên tục.  

 

Do hàm răng đã bị Hắc Vũ đánh gãy hết nên ông ta đang chật vật ngắc ngứ kêu mãi không thôi, máu và nước bọt từ trong miệng trào cả ra ngoài.  

 

Ông ta lúc này đã hoàn toàn mất đi dáng vẻ của gia chủ nhà họ Trương.  

 

Trong lòng ông ta hiểu rất rõ, xúc phạm đến Long Môn thì nhà họ Trương của ông ta chết chắc rồi.  

 

Hai mắt đỏ ngầu, ông ta nhìn chằm chằm Lục Khải, trong mắt đã không còn vẻ hung tàn nữa mà đầy khẩn cầu.  

 

Chỉ thấy ông ta vừa quỳ vừa lết đến gần Lục Khải, muốn dập đầu với anh.  

 

Nhưng ông ta còn chưa kịp dập đầu thì Lục Khải đã vươn tay ra chống lên trên trán ông ta.  

 

“Đừng có dập đầu với tôi, ông không có tư cách!”  

 

Lục Khải không hề nói lớn tiếng nhưng nghe vào tai lại như tiếng sấm rền, vang vọng mãi trong tai tất cả mọi người.  

 

Lục Khải, còn ngông cuồng hơn so với bọn họ nghĩ!  

 

Hoặc là, Lâm Thành này đã sắp đổi trời rồi.  

 

Nhớ lại trước đây, bọn họ đã từng từ chối Lục Khải.  

 

Bây giờ, hối hận quá rồi!  

 

“Ông yên tâm, tôi biết con trai lớn của ông bị nhốt ở đâu, hơn nữa, tôi cũng sẽ tự mình đi cứu anh ta”.  

 

“Việc mà ông không thể làm được, đối với tôi mà nói chỉ cần một câu là giải quyết xong”.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK