Mục lục
Tôi là thầy khai quang – Trương Sơn Thành (full 570 chap) – Truyện tác giả: Hoa Hương Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 454: Sát khí

Sau khi xem xong, Hàn Thế Trung tắt video đi, kì quái nhìn tôi: “Trương Sơn Thành, gan anh cũng lớn thật đấy, sắc mặt bình thường, không sợ chút nào sao?”

“Lần đầu tiên tôi xem video này, tôi sợ đến mức mấy ngày không ngủ được”.

Tôi thản nhiên đáp: “Không có gì đáng sợ cả, có thể là bình thường tôi xem phim kinh dị nhiều rồi”.

Tôi hỏi: “Có video vị giám đốc kia tự sát không?”

Hàn Thế Trung nói: “Giám đốc nhảy từ tầng mười tám xuống, chết trên đường, camera ngoài đường không do chúng tôi nắm giữ, cảnh sát đã lấy đi rồi”.

“Đoạn ghi hình giám đốc nhảy lầu cũng chẳng có gì để xem, chỉ đi thẳng tới ban công rồi nhảy xuống thôi”.

Chuyện này vô cùng kì lạ, chúng tôi nói chuyện với nhau một hồi, Hàn Thế Trung lấy điện thoại ra chơi game.

Tôi vào nhà vệ sinh gọi điện thoại cho Mộc Dịch, kể lại cái chết của ba người này cho cô ta nghe.

Mộc Dịch cũng đoán là bị tà khí xâm nhập cơ thể. Mộc Dịch bảo tôi không cần lo lắng, mỗi năm Cục điều tra hiện tượng huyền bí đều sẽ đến các Cục Cảnh sát lớn để thu thập vụ án, các vụ án cảnh sát bình thường không phá được sẽ do Cục điều tra hiện tượng huyền bí và Cục điều tra công năng đặc dị tiếp nhận.

Tôi nói: “Đợi Cục điều tra hiện tượng huyền bí tiếp nhận thì cũng phải hai, ba tháng nữa. Mộc Dịch, chuyện này cô hãy giúp tôi, chúng ta cùng điều tra”.

“Không có hứng thú”, Mộc Dịch đáp: “Lần trước điều tra chuyện thầy khai quang của thôn các anh, sau đó đã kéo đến một đống chuyện. Bây giờ ngoài điều tra chuyện ngọc bội, tôi không quan tâm đến chuyện gì khác”.

Tôi không biết nên nói gì: “Cục điều tra hiện tượng huyền bí các cô không phải vì nhân dân sao?”

Mộc Dịch nói: “Nếu chuyện kì lạ gì cũng bắt người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí ra mặt, chúng tôi sẽ bận chết mất, hơn nữa mấy pháp sư, người dị năng sống dựa vào bắt yêu trừ ma kia sẽ chết đói mất thôi”.

“Bảo Âu Dương Bác đi mời một vài đạo sĩ và hòa thượng tới xử lý đi”.

Mộc Dịch cúp máy, tôi thực sự không biết nói gì hơn.

Nhưng Mộc Dịch nói cũng không sai, ngoại trừ lực lượng Chính phủ quốc gia thì vẫn còn một số pháp sư, người dị năng theo nghiệp diệt yêu trừ ma.

Đương nhiên, đa số là cân xương đoán mệnh, xem ma chay cưới hỏi, xem phong thủy… Người có thực lực thật sự sẽ mở một số công ty nhỏ, miếu, đạo quán v.v.

Những người này đều đã đăng kí với Đạo Hội, giúp đỡ nhân dân giải quyết những chuyện quỷ dị và điều tra sự việc, không những được thưởng từ người thuê, mà còn được Chính phủ khen thưởng.

Cho nên nhiều người tu luyện cấp thấp sẽ thích làm những việc này, tất nhiên bọn họ cũng hết sức cẩn trọng, sợ đắc tội một số người không nên đắc tội.

Mộc Dịch đã không giúp đỡ, vậy thì tôi sẽ tự mình điều tra.

Sau mười hai giờ đêm, Hàn Thế Trung bảo tôi đi ngủ, nói là anh ta trực ca đêm quen rồi, thức xuyên đêm không thành vấn đề.

Tôi nói tôi tuổi trẻ, tràn đầy tinh lực, bảo anh ta đi ngủ trước.

Sau khi Hàn Thế Trung ngủ, tôi đi đến trước mặt anh ta, ấn tay phải vào một huyệt vị trước ngực anh ta, bảo đảm anh ta ngủ một giấc đến sáng mai.

Tôi vốn định đi đến chỗ hai người phụ nữ đó đột tử để điều tra, nhưng tiên nữ Thanh Thủy nói: “Không phải ngươi vừa lén xem camera bên đó rồi sao, không có gì lạ thường”.

“Nếu có tà khí còn sót lại, với thị lực của ngươi chắc chắn có thể nhìn thấy qua camera”.

“Đi thẳng lên tầng thượng đi”.

Tầng thượng vốn không có camera, vì bình thường không ai lên trên đó.

Nếu muốn lên tầng thượng thì tôi không cần đi thang máy, cũng không cần tránh camera nữa, như vậy rất phiền phức.

Tôi cởi tất và giày ra, mở cửa sổ bên phải của phòng bảo vệ rồi đứng lên cửa sổ, tay phải bám vào vách tường của tầng lầu ở bên ngoài, sau đó hai chân cũng vững vàng bám vào vách tường.

Tôi bò lên trên giống như khi ở dưới vách núi, mấy chục giây sau đã đến tầng thượng.

Từng luồng khí âm u phả vào mặt, khiến người ta hơi khó chịu.

Trên tầng thượng là một kiến trúc hình vòm cao ba mươi mấy mét, treo loạt đèn đủ màu rực rỡ, kéo ngang qua viền mép hai bên, tạo thành một khung cảnh đẹp không theo quy tắc.

Trong bóng tối, đứng từ dưới nhìn lên, cảnh đẹp này của cao ốc Long Đằng mang một phong cách riêng, khí thế to lớn.

Xung quanh nơi này ngoài kiến trúc hình vòm ra, còn lại là một vài mái hiên, phòng kết cấu bằng thép, tủ điện, miệng cống thoát nước… không còn thứ gì khác.

Tôi kiểm tra xung quanh, ánh mắt chăm chú, chẳng bao lâu tôi đã nhìn thấy khí đen hội tụ tứ phía.

Khí đen đang tản ra bốn phương tám hướng, giống như khói mù màu đen đang lượn vòng bên người tôi, nhưng đám khí đen này lại mang đến cảm giác vô hình vô ảnh, tựa như không khí.

“Sát khí”, tiên nữ Thanh Thủy nghiêm túc nói: “Khu vực này là khu vực phồn hoa nhất ở thành phố, cũng là khu vực dương khí nhiều nhất, vận khí tốt nhất. Tập đoàn Long Đằng ở vị trí này bốn phương thông suốt, tài nguyên đổ vào không dứt”.

“Nhưng với sát trận này, sát khí sẽ xua vận khí đi, làm loạn vận số ngũ hành, khiến vận khí của cả tòa cao ốc trôi mất. Người trong tòa cao ốc bị vận xui đeo bám, tài vận của Âu Dương Bác sẽ mất đi, lâu dần sẽ xuất hiện vấn đề”.

“Thậm chí là mất cả người lẫn của, tan nhà nát cửa!”

Tôi hoảng sợ hỏi: “Ý cô nói có người nào đó không những muốn đối phó Âu Dương Bác, mà còn muốn hủy hoại mọi thứ của chú ấy?”

“Ừ”, tiên nữ Thanh Thủy nói: “Người bình thường sẽ không nhìn thấy sát trận này, pháp sư hoặc người dị năng chưa tới cấp năm sẽ không nhìn thấy, cũng không cảm nhận được. Sát trận vô hình vô ảnh, chỉ có ta mới có thể cảm nhận được”.

“Thủ đoạn của kẻ địch cực kì đáng sợ, muốn khiến Âu Dương Bác dần dần xảy ra chuyện, thậm chí khiến Âu Dương Bác mất hết tất cả!”

Pháp sư cấp năm trở lên mới có thể nhìn thấy sát trận này, thành phố chúng tôi sao có thể xuất hiện người tu luyện cấp năm trở lên chứ?

Lòng tôi rối bời, rốt cuộc Âu Dương Bác đã đắc tội ai?



“Chúng ta bàn bạc với Mộc Dịch, không bằng giao chuyện này cho người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí giải quyết”, tôi nói: “Tôi không muốn Âu Dương Bác xảy ra chuyện gì”.

“Tạm thời không cần”, tiên nữ Thanh Thủy nói: “Sát trận cần phải tập hợp sát khí, khi sát khí đạt đến số lượng nhất định, sát trận mới có thể hình thành hoàn toàn, phát huy tác dụng lớn nhất”.

“Sát trận này trông có vẻ mới tạo ra chưa tới hai mươi ngày, trong vòng ba tháng sẽ chưa thể thành hình hoàn toàn. Kẻ địch muốn làm mọi thứ mà không để lại dấu vết, âm thầm lật đổ Âu Dương Bác, đến lúc đó sẽ không có manh mối nào”.

“Nếu để người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí nhúng tay vào sẽ chỉ đánh rắn động cỏ. Kẻ địch ở trong tối nghe được phong thanh mà thu hồi trận pháp, vậy thì lúc đó ngay cả bóng dáng của kẻ địch ngươi cũng không nhìn thấy”.

“Kẻ địch không thực hiện được phương pháp này, chắc chắn sẽ dùng phương pháp khác đối phó Âu Dương Bác”.

“Lần này mục tiêu của kẻ địch không chỉ có một mình Âu Dương Bác, mà là cả tập đoàn Long Đằng, bằng không thì đã chẳng tạo ra cái bẫy lớn như vậy, thay vào đó sẽ phái người ám sát Âu Dương Bác”.

“Cho dù Âu Dương Bác chết đi, tập đoàn Long Đằng cũng sẽ không sụp đổ, bởi vì tập đoàn Long Đằng có rất nhiều cổ đông”.

“Xem ra kẻ địch rất tàn nhẫn, muốn hủy hoại mọi thứ của Âu Dương Bác trong lúc không ai hay biết!”

Tiên nữ Thanh Thủy phân tích quá lợi hại.

 

-----------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK