Mục lục
Chiến Thần Vô Song - Lục Khải (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một tiếng sau chiếc máy bay vận chuyển đó đã hạ xuống Lâm Thành.

 

Do cách mặt đất rất cao nên người ở bên dưới không nghe thấy bất cứ âm thanh gì.

 

Sau khi đến được khu vực đã định, cửa cabin mở ra, hai mươi thành viên Long Môn đeo dù nhảy ra khỏi cabin rồi bắt đầu nhảy dù từ trên cao với độ khó cực cao.

 

Họ bí mật đến kho hàng của nhà họ Trương…

 

Chưa đầy mười phút, hành động kết thúc. Hai mươi thành viên Long Môn cũng biến mất trong màn đêm.

 

Lúc này ở trong khuôn viên của nhà họ Lục ở Lâm Thành, đồ gia dụng mà Lục Khải đặt cũng đã đến.

 

Những đồ này giống y với đồ dùng trước đây của anh.

 

Sau khi những đồ này được bố trí ngay ngắn ở vị trí theo trí nhớ của anh thì anh đích thân lau những dụng cụ đó. Anh nhìn tất cả những thứ quen thuộc trước mặt mà có cảm giác buồn và cũng có chút hoài niệm.

 

Lúc này chuông điện thoại vang lên dồn dập làm cắt ngang dòng suy nghĩ của anh.

 

Anh đặt khăn tay xuống, nghe thấy điện thoại: “Nói đi!”

 

“Báo cáo Long Hồn! Hành động ‘lấy giả làm thật’ đã hoàn thành thuận lợi”.

 

“Được! Mọi người vất vả rồi”, Lục Khải nói xong rồi cúp điện thoại, sau đó lại tiếp tục lau đồ.

 

Đến đêm, sau khi tất cả đều lau chùi xong thì anh mới đi nghỉ.

 

Sáng sớm hôm sau, tất cả các gia tộc ở Lâm Thành đều nhận được thư mời của Lục Khải. Mọi người đều thấy bất ngờ, không ngờ cậu chủ nhà họ Lục vẫn còn sống, hơn nữa còn tuyên bố sẽ gây dựng lại gia tộc.

 

Đám người này không có ai ngoại lệ, tất cả đều đến tham dự bữa tiệc. Nhưng họ không đến chúc mừng mà đến ‘xem kịch’.

 

Lục Sơn Hà còn không giữ được nhà họ Lục, vậy thì một người trẻ tuổi như Lục Khải thì lấy gì để dựng lại?

 

Họ đều rất tò mò, Lục Khải hôm nay có giống như bố anh, bị dồn vào đường cùng và chết không toàn thây?

 

Trương Thế Cường- gia chủ nhà họ Trương cũng nhận được thư mời của Lục Khải. Nhưng thư mời của ông ta có chút đặc biệt.

 

“Xin chào ông Trương Thế Cường, tôi là Lục Khải của nhà họ Lục, con trai Lục Sơn Hà. Hôm nay tôi đặc biệt chọn ngày lành tháng tốt để lấy một trăm sáu mươi mạng nhà họ Trương làm vật tế cho bố tôi. Vì vậy, đặc biệt mời ông trưa nay đến khuôn viên nhà họ Lục thảo luận một số việc”.

 

“Lục Khải, trân trọng kính mời”.

 

Nhìn thấy nội dung trên thư mời mà Trương Thế Cường tức đập bàn, lửa giận ngút trời.

 

“Đúng là kẻ không biết trời cao đất dày là gì. Muốn lấy mạng một trăm sáu mươi người của nhà họ Trương ư? Đúng là vọng tưởng”.

 

Trương Thế Cường vẻ mặt hung hãn nhìn quản gia, nói: “Thông báo cho mười tám La Hán lập tức tập hợp, cùng tôi đi đến khuôn viên nhà họ Lục, tôi phải dạy dỗ cho thằng khốn đó một trận”.

 

Mười tám La Hán ở đây chính là những vệ sĩ được nhà họ Trương bỏ ra số tiền lớn để bồi dưỡng.

 

Họ được coi là ‘những chiến binh bất bại’ ở Lâm Thành, có công giúp nhà họ Trương rất nhiều.

 

Năm phút sau Trương Thế Cường dẫn theo mười tám La Hán đến thẳng khuôn viên nhà họ Lục.

 

Lúc này Lục Khải đang ăn sáng trong khuôn viên đó, Hắc Vũ sầm mặt chạy đến nói: “Long Hồn! Gia chủ nhà họ Trương dẫn người đến xin gặp”.

 

Lục Khải nhìn thời gian thì mới là chín giờ, cách thời gian bắt đầu bữa tiệc tận hai tiếng hơn.

 

“Ông ta đến sớm thì cho ông ta cút đi, đúng mười hai giờ mới tiếp”.

 

“Vâng!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK