Mục lục
Chiến Thần Vô Song - Lục Khải (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe xong lời này, Triệu Nhược Hà mặt đầy kinh ngạc.

 

Đại danh của Khâu Đức Hải ai mà không biết?

 

“Ngọc, mày nghe thấy chưa? Người làm phẫu thuật cho đứa con ghẻ là Khâu Đức Hải! Cậu cả Hà đã mời Khâu Đức Hải đến đó!”

 

“Bây giờ mày đã biết mặt mũi cậu cả Hà lớn thế nào chưa! Bây giờ mày biết chuyện này không liên quan gì đến tên phế vật Lục Khải kia rồi chứ!”

 

Ngay lúc Triệu Nhược Hà đang vô cùng hưng phấn, Hà Siêu Quần cầm một tấm thẻ ngân hàng, mặt cười đê tiện đi về phía bệnh viện.

 

Trong tấm thẻ này của hắn có năm trăm ngàn.

 

Đây chính là phí phẫu thuật hắn chuẩn bị, nhưng hắn lại có một điều kiện rất đơn giản.

 

Đó chính là chơi đùa Hàn Ngọc thỏa thích, dù sao ở Lâm Thành, người xinh đẹp như cô cũng không nhiều!

 

Còn về Lục Khải, hắn cũng không để trong lòng, đắc tội với bốn gia tộc lớn, Lục Khải còn có đường sống sao?

 

Nghĩ đến có thể chơi Hàn Ngọc ngay lập tức, nụ cười trên mặt Hà Siêu Quần khỏi phải nói đê tiện thế nào.

 

Hắn vừa nghịch thẻ ngân hàng, vừa nghênh ngang đi vào bệnh viện.

 

Vừa vào đến bệnh viện, hắn nhìn thấy Triệu Nhược Hà kéo Hàn Ngọc tới.

 

Hắn còn chưa kịp mở miệng, Triệu Nhược Hà đã nói trước: “Cậu chủ Hà, thật sự cảm ơn cháu! Không ngờ cháu lại sắp xếp chu đáo như vậy!”

 

Nghe thấy lời này, Hà Siêu Quần vốn đang nắm chắc phần thắng liền ngơ ngác.

 

“Cô, cảm ơn cháu gì ạ?”

 

“Haiz, cậu cả Hà, đến lúc này rồi cháu còn vòng vo, mọi người biết hết cả rồi, cháu không chỉ trả phí phẫu thuật, hơn nữa còn liên lạc với Khâu Đức Hải đến làm bác sĩ phẫu thuật chính!”

 

“Cháu đối xử với Ngọc thật tốt, cô và bố nó đều thấy, Ngọc có thể tìm được cháu đã là phúc tám đời nó tu được!”

 

Hà Siêu Quần nghe xong liền sửng sốt, nhưng nhìn thấy mấy người mặt đầy cảm kích, hắn liền hiểu ra.

 

“Cô, chuyện của Ngọc chính là chuyện của cháu, đây là chuyện cháu nên làm”.

 

Nghe thấy lời này, Triệu Nhược Hà yên tâm nở nụ cười vui vẻ, nghiêng người đẩy nhẹ Hàn Ngọc một cái.

 

“Còn ngẩn ra đó làm gì? Không cảm ơn cậu chủ Hà một câu đi à?”

 

Cộp, cộp, cộp…

 

Lời nói của Triệu Nhược Hà vừa dứt đã nghe thấy tiếng chân bước dứt khoát truyền đến.

 

Lục Khải đi thẳng đến trước mặt Hàn Ngọc, nở một cười dịu dàng: “Ngọc, bây giờ thì em hẳn đã tin lời anh nói rồi chứ!”

 

“Lời anh đã hứa, anh đều thực hiện được rồi!”

 

Nghe xong câu này biểu cảm trên mặt Hàn Ngọc phức tạp nhìn Lục Khải, trong ánh mắt còn có thêm chút cảm giác thất vọng.

 

Cô không ngờ được, Lục Khải đã bắt đầu biết lừa gạt mình.

 

“Việc anh đã hứa? Lục Khải, đúng là tôi chưa nhìn ra được, mấy năm không gặp mà anh càng ngày càng mặt dày!”

 

Triệu Nhược Hà nhảy đến chắn trước mặt Lục Khải, vươn tay chỉ thẳng vào mũi anh mắng: “Nếu không phải vừa rồi cậu chủ Hà đã thừa nhận trước thì chúng tôi chắc là sẽ bị anh lừa mất rồi!”

 

“Tôi xin anh đấy, đừng có làm chúng tôi cảm thấy buồn nôn nữa có được không? Anh đã không còn là cậu chủ của nhà họ Lục nữa rồi, đừng có giả bộ như việc gì cũng có thể giải quyết được vậy!”

 

“Biết mình là ai đi, có được không? Bây giờ anh chỉ là loại ăn hại mà cả Lâm Thành này ai cũng biết mà thôi, Khâu Đức Hải người ta vì sao mà phải nể mặt anh?”

 

Lời nói của Triệu Nhược Hà vô cùng chua ngoa cay nghiệt, cực kỳ khó nghe.

 

Còn về Hàn Ngọc, cô không hề có ý định đứng ra nói đỡ cho Lục Khải.

 

Lục Khải có thể cảm nhận được sự thất vọng của cô.

 

Lục Khải vốn nghĩ có thể xoá bỏ khoảng cách giữa hai người, không ngờ lại bị Hà Siêu Quần nhảy vào làm hỏng việc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK