Mục lục
Chiến Thần Vô Song - Lục Khải (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu Nhược Hà nói xong rồi ném vỏ hạt dưa xuống đất, nói: “Ngọc! Quét nhà cũng không quét tử tế được chút sao? Mày nhìn này, bẩn không tả được”.

 

“Mẹ! Mẹ quá đáng rồi đấy”, Lục Khải lạnh lùng nói.

 

“Tên họ Lục kia! Vợ con anh ăn cơm của tôi, uống nước của tôi mà còn nói tôi quá đáng hả? Đến vợ con anh mà anh còn không nuôi nổi thì làm gì còn mặt mũi nói tôi?”

 

Triệu Nhược Hà ném hết hạt dưa lên đất, giơ tay chỉ vào mặt Lục Khải, nói.

 

Nghe thấy tiếng cãi cọ, Hàn Ngọc mặc tạp dề mặt mũi nhễ nhại mồ hôi chạy lại.

 

Lúc cô nhìn thấy Lục Khải đến thì có chút bất ngờ, hỏi: “Anh đến làm gì thế?”

 

“Anh đến đón em và con về nhà! Anh mua được nhà rồi”.

 

Mua nhà?

 

Đây là hai chữ mà Hàn Ngọc chưa bao giờ dám nghĩ tới.

 

Hiện giờ cô chỉ muốn nhanh chóng gom đủ số tiền để làm phẫu thuật cho con gái thôi. Đừng nói là mua nhà, kể cả là thuê nhà thì cô cũng phải chọn cái nào rẻ nhất để thuê.

 

Cô thật không ngờ, bố của con gái cô lúc này vẫn còn vì thể diện mà tiêu tiền hoang phí như thế.

 

“Ối! Mấy năm không gặp mà cậu chủ nhà họ Lục vẫn ra tay phóng khoáng quá nhỉ? Mua nhà rồi cơ đấy, mấy phòng vậy, diện tích bao nhiêu?”, Triệu Nhược Hà hai tay chắp trước ngực, nói: “Nhà mà anh mua có bằng nửa cái nhà này của tôi không?”

 

“Nhà của mẹ to lắm sao?”, Lục Khải nói với vẻ mặt điềm tĩnh: “Nếu như mẹ chưa được mở rộng tầm mắt thì con sẽ đưa mẹ đi. Tất nhiên mẹ chỉ có thể đứng ở ngoài nhìn vào thôi”.

 

Nghe thấy lời này của Lục Khải, Triệu Nhược Hà thấy vô cùng tức giận.

 

Ngôi nhà của bà ta trước nay luôn là thứ mà bà ta cảm thấy huênh hoang nhất, bây giờ lại bị Lục Khải chê bai?

 

Ở Lâm Thành có khu chung cư nào cao cấp hơn Kim Hi Phủ đâu?

 

Trong lúc Triệu Nhược Hà không nói nên lời thì Lục Khải lại nhìn về Hàn Ngọc với vẻ dịu dàng, nói: “Ngọc! Chúng ta về nhà đi!”

 

“Về nhà gì chứ? Tôi hỏi anh, tính mạng của con gái anh quan trọng hay thể diện của anh quan trọng?”

 

Điều khiến Lục Khải không thể ngờ tới là Hàn Ngọc không những không vui mà còn nổi nóng với anh.

 

“Ngọc! Em nói thế là sao?”

 

“Còn cần tôi giải thích sao? Tiền phẫu thuật của con gái còn chưa gom đủ vậy mà anh lại tiêu tiền hoang phí? Tôi đã nhắc anh bao nhiêu lần rồi? Anh đã không còn là cậu chủ của nhà họ Lục nữa rồi, đừng có vung tay quá trán như vậy nữa”, Hàn Ngọc với vẻ mặt bất lực, sốt sắng đến nỗi khóe mắt ửng đỏ.

 

Nghe thấy những lời oán trách của Hàn Ngọc, Lục Khải không giận mà cảm thấy vô cùng áy náy.

 

Hàn Ngọc càng tiết kiệm, Lục Khải lại cảm thấy nợ cô càng nhiều.

 

“Ngọc! Anh đã gom đủ tiền phẫu thuật cho con rồi. Hơn nữa, anh cũng sắp xếp bác sĩ tốt nhất sáng sớm ngày mai đến đây”, Lục Khải nói những lời này không phải muốn ra vẻ mà chỉ muốn vợ mình yên tâm.

 

Hàn Ngọc nghe thấy vậy thì vô cùng sửng sốt, không kìm nổi mà nhìn Lục Khải vài cái.

 

Nhưng cô vẫn chưa kịp suy nghĩ thì Triệu Nhược Hà đã lạnh lùng nói: “Ngọc! Đừng quên những lời cậu chủ Hà nói trước đó”.

 

“Cậu ấy nói rõ là cậu ấy đã lo xong tiền phẫu thuật và sắp xếp bác sĩ rồi, ngày mai là có thể làm phẫu thuật cho con bé sao chổi này”.

 

“Mày tin cậu chủ Hà hay tin thằng chồng vô dụng này”.

 

Mấy câu đơn giản này dường như gáo nước lạnh dập tắt thiện cảm của Hàn Ngọc đối với Lục Khải.

 

Cô ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn về phía Lục Khải.

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK