Mục lục
Chiến Thần Vô Song - Lục Khải (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Được Hàn Kiêu khen ngợi, cả nhà Triệu Thự Quang được yêu quý mà vừa mừng vừa lo.  

 

“Đặc biệt là anh, Triệu Đức Trí! Mọi người không biết phải không, chính anh ta, nửa đêm chạy đến đào mộ Lục Sơn Hà lên, mang xương cốt của Lục Sơn Hà đi!”  

 

Nghe thấy lời của Hàn Kiêu, người của bốn gia tộc đều đứng lên, chủ động kính rượu Triệu Đức Trí.  

 

Triệu Đức Trí vội đứng lên, cúi thật thấp người, hai tay bưng ly rượu, khom lưng chạm ly với từng người.  

 

“Triệu lão đệ, có gan có mưu, khiến người ta khâm phục!”  

 

“Triệu lão đệ, tôi rất hiếu kỳ, cậu vứt xương cốt của Lục Sơn Hà đi đâu rồi?”  

 

Triệu Đức Trí uống cạn ly rượu, cười trả lời: “Ném xuống sông rồi, tôi vốn định cho chó hoang ăn, nhưng nghĩ xương của Lục Sơn Hà quá xấu, chó hoang cũng không thèm”.  

 

Ha ha ha…  

 

Mọi người lại cười lớn sảng khoái.  

 

“Triệu lão đệ, tôi kết giao người anh em như cậu chắc rồi, sau này có chuyện gì thì cứ tìm tôi, cũng có không ít người nể mặt nhà họ Khổng chúng tôi đấy”.  

 

“Triệu lão đệ, đừng nghe ông ta, cứ tìm nhà họ Tào chúng tôi là được!”  

 

“…”  

 

Miêu Phương ngồi bên cạnh Triệu Đức Trí như chìm trong mộng cảnh.  

 

Trước đây cô ta nằm mơ cũng không nghĩ đến, mình có thể ngồi ăn cơm cùng người của bốn gia tộc tỉnh thành!  

 

Cô ta cũng không ngồi không, chủ động kính rượu những người này.  

 

Khi cô ta kính rượu, cũng đến đến bên cạnh đối phương, hoặc là sát thật gần, hoặc là cố ý cúi người, ra vẻ vô tình để lộ cơ thể.  

 

Cô ta tận dụng bản thân để tranh thủ cơ hội cho mình.  

 

Phải biết rằng, những người này đều là người xuất sắc trong giới thượng lưu tỉnh thành.  

 

Bất kỳ người nào cũng hơn Triệu Đức Trí.  

 

Nếu cô ta có thể bám víu được người nào, thì cuộc sống của cô ta sẽ thay đổi trời long đất lở.  

 

Sự tích của Triệu Đức Trí nhanh chóng truyền khắp trong hội trường.  

 

Người của các bàn khác liên tiếp đến kính rượu Triệu Đức Trí.  

 

Cả nhà Triệu Đức Trí nhanh chóng mơ màng, cái đầu phồng lên.  

 

Nhưng bọn họ rất hưởng thụ cảm giác được vây quanh thế này.   

 

Không hề từ chối người nào đến kính rượu!  

 

Triệu Đức Cường, em trai của Triệu Đức Trí cũng đã uống không ít rượu, nhưng nhìn thấy càng lúc càng đông người đến kính rượu, trong lòng anh ta ít nhiều cũng hơi lo lắng.  

 

“Anh hai, bây giờ càng lúc càng nhiều người biết chuyện này, nếu truyền đến tai Lục Khải thì phải làm thế nào?”  

 

Triệu Đức Trí uống đỏ cả mặt vốn không để tâm chuyện này.  

 

“Lục Khải? Biết thì biết thôi! Bây giờ anh là người của hội trưởng Hàn, bốn gia tộc tỉnh thành đều là chỗ dựa của anh, anh ta dám động vào anh chắc?”  

 

“Động vào anh, thì là tự tìm cái chết! Hội trưởng Hàn lợi hại thế nào, em không biết hả?”  



Triệu Đức Trí nói xong, cầm ly rượu lên, chạm ly với Triệu Đức Cường xong, rất sung sướng uống cạn. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK