Mục lục
Chiến Thần Vô Song - Lục Khải (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lục Khải cười đưa tay khoác vai của Hàn Ngọc: “Anh cho Hắc Vũ đi sắp xếp ngay, thông báo cho tất cả mọi người, đến cúng viếng bố!”  

 

Vừa dứt lời, Hắc Vũ đã xử lý xong chuyện vừa nãy, sải bước lớn đi vào: “Long Hồn, có người muốn gặp anh!”  

 

“Là ai?”  

 

“Anh ta nói, là bạn tốt nhất của anh!”  

 

Nghe thấy lời này, Lục Khải và Hàn Ngọc đều cảm thấy bất ngờ, quay sang nhìn nhau một lúc.  

 

Người bạn tốt nhất, người mà bọn họ nghĩ đến đầu tiên chính là Trần Đỉnh Thiên.  

 

Nhà họ Lục và nhà họ Trần thân nhau mấy đời, quan hệ vô cùng tốt, hơn nữa Lục Khải và Trần Đỉnh Thiên là bạn thân chơi từ nhỏ đến lớn.  

 

Nhưng hơn ba năm nay, anh ta biến mất vô tăm vô tích, không hề liên lạc được.  

 

“Đi xem sao!”  

 

Lục Khải và Hàn Ngọc sánh vai đi ra ngoài.  

 

Đi ra khỏi biệt thự, vừa nhìn là thấy có người đứng trong trang viên.  

 

“Trần Đỉnh Thiên!”  

 

Lục Khải không nhịn được lên tiếng gọi.  

 

“Lục Khải, cậu về thật rồi!”  

 

Người thanh niên trước mặt mặc vest vẻ mặt đầy phấn khởi, tươi cười đi lên trước.  

 

Vừa đi được hai bước, Hắc Vũ với vẻ mặt không cảm xúc chặn trước người anh ta.  

 

Trần Đỉnh Thiên đang tươi cười, rõ ràng hơi ngẩn người, nhìn sang Lục Khải theo bản năng.  

 

“Hắc Vũ, tránh ra!”  

 

“Rõ!”  

 

Nghe thấy mệnh lệnh của Lục Khải, Hắc Vũ nghiêng người lùi sang một bên.  

 

“Lục Khải, được đấy, xem ra bây giờ cậu sống rất tốt mà!”  

 

Trần Đỉnh Thiên đi đến trước mặt Lục Khải, giơ tay vỗ lên vai Lục Khải.  

 

“Cũng tạm, còn anh thì sao? Bây giờ thế nào rồi?”  

 

“Tạm sống qua ngày thôi!”   

 

Trần Đỉnh Thiên tự chế nhạo cười.  

 

“Hơn ba năm nay anh bận việc gì thế hả?”  

 

Lục Khải tự nhiên hỏi thăm.  

 

“Đương nhiên là đang điều tra chuyện của chú Lục!”  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK