Mục lục
Chiến Thần Vô Song - Lục Khải (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lục Khải lại đặt câu hỏi.  

 

“Hai tay đều đánh đó, rồi sao?”  

 

Nghe thấy câu trả lời đó, Lục Khải đang ngồi trên sô pha lập tức đứng dậy.  

 

Đối với hành động bất ngờ của Lục Khải, nhà Triệu Thự Quang đang chìm trong sự căng thẳng cực độ sợ tới mức cả người run lên.  

 

Lục Khải không vội vàng tỏ thái độ.  

 

Chỉ châm một điếu thuốc, rít một hơi.  

 

Ánh mắt của anh đảo quanh trong phòng, dường như đang tìm thứ gì đó.  

 

Lướt quanh một vòng, ánh mắt dừng lại khắp mọi ngõ ngách.  

 

Nhấc chân, cất bước.  

 

Trong ánh mắt khó hiểu của mọi người, Lục Khải đi vào trong góc.  

 

Nhìn thấy Lục Khải không đi về phía mình, Triệu Thự Quang thở phào nhẹ nhõm một hơi.  

 

“Tao nói rồi đấy, tao đánh bằng cả hai tay, mày có thể làm gì được tao?”  

 

Triệu Thự Quang vô cùng kiêu ngạo, lớn tiếng nói.  

 

Ông ta đang cược, cược xem Lục Khải có dám ra tay với mình hay không.  

 

Ông ta dùng cách mạo hiểm này để lấy lại cho bản thân chút mặt mũi.  

 

Khi ông ta đang chuẩn bị gào cái họng lên tiếp thì Lục Khải đã xoay người đi về phía này.  

 

Hơn nữa trong tay anh còn xuất hiện thêm một cây búa.  

 

Lục Khải rít một hơi thuốc rồi trực tiếp dập đi.  

 

“Nói xong chưa? Bây giờ đến phiên tôi nói chưa?”  

 

“Mày… Mày muốn làm gì?”  

 

Nhìn thấy Lục Khải ngày càng đến gần mình, giọng Triệu Thự Quang chợt run rẩy.  

 

“Hợp tác một chút đi, đặt hai tay lên bàn!”  

 

Lục Khải chỉ bàn trà trước mặt.  

 

“Này họ Lục, tao cảnh cáo mày đừng có mà quá đáng…”  

 

Triệu Thự Quang còn chưa nói mấy câu uy hiếp của mình xong, thì Lục Khải đã đến trước mặt.  

 

Tay trái cầm lấy tay ông ta đặt lên bàn, tay phải cầm búa đập mạnh vào ngón cái của Triệu Thự Quang.  

 

Bốp!  

 

Cây búa đập nát ngón cái Triệu Thự Quang trên bàn trà.  

 

Máu tươi văng khắp nơi!  

 

A…  

 

Triệu Thự Quang đau đến mức hét to.  

 

Ông ta tê liệt ngã xuống, vùng vẫy như phát điên, muốn thoát khỏi sự kiềm giữ của Lục Khải.  

 

Nhìn thấy hình ảnh máu me đó, Triệu Nhược Hà và Hàn Bằng Phi sợ tới mức cả người run rẩy.  

 

Bốp!  

 

Búa trong tay Lục Khải lại đập xuống ngón trỏ Triệu Thự Quang.  

 

“Có sai phải biết xin lỗi, chịu đòn phải nghiêm túc!”  

 

Lục Khải nói xong bèn vung búa lên, một hơi đánh nát hết cả mười ngón tay của Triệu Thự Quang!  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK