Mục lục
Chiến Thần Vô Song - Lục Khải (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Ngọc không nhịn được thốt lên một tiếng.  

 

Trên mặt Triệu Thự Quang là nụ cười xấu xa khi thực hiện được âm mưu: “Yên tâm, tao không có tuyệt tình như chúng mày đâu, nể tình là họ hàng với nhau, bọn tao có thể trao đổi căn chung cư này để lấy căn biệt thự đó”.  

 

“Thế thì chúng mày chẳng những có thể bồi thường mà còn có nhà để ở, sao, một công đôi việc đúng không!”  

 

Lục Khải ngẩng đầu lên, giọng nói lạnh như băng đặt câu hỏi: “Ông có biết căn biệt thự số một đó có giá bao nhiêu không?”  

 

“Tất nhiên là biết, một trăm triệu!”  

 

Triệu Thự Quang nhún vai: "Mày bỏ một trăm triệu ra để bảo vệ bình an cho cả một nhà chẳng lẽ không đáng hả?”  

 

“Thế thì ông nghe cho kỹ, chúng tôi không đổi, một đồng cũng không đền!”  

 

“Còn mấy người thì quỳ xuống, xin lỗi bố mẹ tôi ngay”.  

 

Lục Khải đổi lời, để lộ sát khí.  

 

“Bọn tao xin lỗi á?”, Triệu Thự Quang trợn trừng cả hai mắt.  

 

“Các người bắt cóc bố mẹ tôi, sỉ nhục họ, chẳng lẽ không cần phải xin lỗi ư?”  

 

Nói tới đây, Lục Khải lại nhìn sang Triệu Nhược Hà và Hàn Bằng Phi vẫn đang cúi đầu.  

 

Lúc này anh mới chú ý tới, mặt bọn họ đỏ bừng lên, hơn nữa trên má còn có dấu bàn tay rõ rệt.  

 

Sau khi phát hiện ra điều này, đồng tử Lục Khải bỗng chốc co rụt lại.  

 

“Lục Khải, mày đừng có khinh người quá đáng, đừng tưởng là tao đang nói đùa với mày, mày muốn tỏ thái độ ở đây thì ngày mai tao sẽ khiến mày hối hận”.  

 

Triệu Thự Quang trừng mang phồng má.  

 

Ông ta muốn dùng giọng nói của mình để lấn lướt Lục Khải.  

 

“Ai là người đã tát vào mặt bố mẹ tôi?”  

 

Giọng Triệu Thự Quang đinh tai nhức óc nhưng lại dễ dàng bị những lời đầy nhẹ nhàng của Lục Khải đè nén.  

 

Uy nghiêm, không phải dựa vào giọng nói, mà là khí thế!  

 

Nghe vậy, Hàn Ngọc mới chợt chú ý đến điều này.  

 

“Bố mẹ, bọn họ đánh hai người ư?”  

 

Hàn Ngọc lo lắng hỏi.  

 

“Không… Không có, quét dọn vệ sinh nhà cửa nóng quá thôi…”  

 

Triệu Nhược Hà ấp úng giải thích, bà ta thật sự không muốn gây ra thêm phiền toái cho Hàn Ngọc và Lục Khải.  

 

“Một lần cuối cùng, ai đánh?”  

 

Ánh mắt Lục Khải lạnh như băng đảo qua từng người một.  

 

Đối mặt với sự uy hiếp của Lục Khải, Triệu Thự Quang cảm thấy vô cùng áp lực, cũng vô cùng tức giận.  

 

“Tao đánh đó, mày muốn thế nào?”  

 

Ông ta gào thét để trút hết những bực dọc trong lòng.  



“Tay nào đánh?” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK