Mục lục
Chiến Thần Vô Song - Lục Khải (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Mày muốn làm gì?”  

 

Nhìn thấy Lục Khải đi vào, Triệu Thự Quang cảnh giác hỏi.  

 

Lục Khải không trả lời, mặt không chút thay đổi, ánh mắt chợt lạnh.  

 

Dù chỉ nhìn vào ánh mắt đó một lần, Triệu Thự Quang cũng đã bất giác lùi lại vài bước, giữa khoảng cách với anh.  

 

Triệu Đức Trí thì đang nhớ lại cảnh tượng ở khách sạn trước đó, hai chân bất giác run rẩy.  

 

Nơi này, một sự yên tĩnh bao trùm.  

 

Trong ánh mắt của bọn họ, Lục Khải dẫn Hàn Ngọc vào trong phòng khách, bảo cô ngồi lên sô pha.  

 

Chờ Hàn Ngọc ngồi xuống rồi, Lục Khải lại đỡ Triệu Nhược Hà và Hàn Bằng Phi đầu đầy mồ hôi tới ngồi cùng.  

 

Họ ngồi, đám Triệu Thự Quang lại phải đứng.  

 

“Nói đi, món nợ này các người định tính thế nào đây!”  

 

Lục Khải nhẹ nhàng bâng quơ nói.  

 

Cảm giác tùy ý đó như thề anh hoàn toàn không xem chuyện này vào mắt.  

 

Thái độ hờ hững của Lục Khải đã kích thích Triệu Thự Quang.  

 

“Họ Lục, đây là thái độ nhận lỗi của mày đấy hả?”  

 

Giọng Triệu Thự Quang rất to, ông ta đang nổi giận.  

 

Nhưng trước mặt một Lục Khải đầy bình tĩnh và thong dong thì chẳng khác gì một đấm đánh vào bông.  

 

“Tôi nói là tôi định nhận lỗi khi nào thế? Miêu Phương tự chuốc lấy khổ thôi mà?”  

 

Triệu Nhược Hà và Hàn Bằng Phi nghe Lục Khải nói thế thì lo lắng nhìn sang Hàn Ngọc, muốn cô đi khuyên nhủ Lục Khải.  

 

Hai người già bọn họ nghe nói Triệu Thự Quang đã tìm được người trên tỉnh để đối phó với Lục Khải.  

 

Tuy họ đã chứng kiến sự lợi hại của anh.  

 

Nhưng trong tiềm thức của bọn họ, thì Lâm Thành và tỉnh lị có sự chênh lệch quá lớn.  

 

Người trên tỉnh là không thể đắc tội nổi!  

 

Tuy trong lòng Hàn Ngọc có lo lắng, nhưng cô vẫn tin tưởng Lục Khải.  

 

“Bố mẹ, không sao đâu, Lục Khải biết tính mà”.  

 

Nhận được sự ủng hộ của Hàn Ngọc, Lục Khải rất vui mừng.  

 

Ngược lại, Triệu Thự Quang lại giận tái mặt: “Họ Lục, mày giở trò vô lại với tao cũng vậy thôi, con dâu tao bị thương, mày nhất định phải bồi thường!”  

 

“Hơn nữa phần bồi thường này tao cũng chỉ nói đúng một lần, xem như là cơ hội cuối cùng”.  

 

“Qua hôm nay, hậu quả thế nào không phải là thứ tao có thể kiểm soát được”.  

 

“Ông muốn bồi thường cái gì?”  

 

Lục Khải thuận miệng hỏi.  

 

“Biệt thự số một!”

Triệu Thự Quang giơ tay chỉ căn biệt thự với khí thế hào hùng bên ngoài cửa sổ.  



“Cái gì?” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK