Mục lục
Chiến Thần Vô Song - Lục Khải (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lúc anh đang nhớ lại những ký ức buồn thì sáu hộ vệ mặc đồng phục xông lại với vẻ mặt cảnh giác.

 

“Cút!”, không một câu hỏi, không lời giải thích mà chỉ có một chữ.

 

Cao ngạo, vô tình…

 

Hắc Vũ nghe thấy vậy thì sát khí nổi lên.

 

Kẻ nào dám vô lễ với Long Hồn thì đều phải giết không tha.

 

Hắc Vũ nổi giận, sát khí ngút trời đi về phía sáu hộ vệ kia.

 

Nhưng anh ta vừa đi đến bên cạnh Lục Khải thì chỉ thấy Lục Khải giơ tay ngăn anh ta lại.

 

Lục Khải khẽ lắc đầu, bởi vì anh không muốn bất cứ hành động man rợ nào làm nhuốm bẩn sự thuần khiết của khuôn viên của nhà họ Lục.

 

“Phiền các anh chuyển lời giúp, phiền các anh nói với tổng giám sát Tô Thế Vinh là Lục Khải muốn gặp”.

 

“Cút!”, Lục Khải vừa nói dứt lời thì một giọng nói vô tình lại vang lên.

 

Sáu hộ vệ căn bản không để tâm đến những lời Lục Khải nói, động tác của họ đều đồng nhất, tiến sát Lục Khải định đuổi anh đi.

 

Lục Khải chau mày, trong ánh mắt toát ra vẻ lạnh băng.

 

Kể cả chỉ là một ánh mắt đơn giản nhưng sáu hộ vệ kia cảm thấy toàn thân mình như đóng băng mà không thể tiến về phía trước.

 

Sự việc làm sai một lần thì là ngốc nhưng làm sai đến lần hai thì đúng là ngu xuẩn.

 

“Thuộc hạ xin được ra tay”, Hắc Vũ phẫn nộ, lửa giận ngút trời, quỳ một gối xin mệnh lệnh.

 

“Cho phép!”

 

Hắc Vũ nghe lệnh rồi lập tức đứng lên.

 

Bộp, bộp, bộp…

 

Giày quân đội giậm xuống đất mà như đạn bay.

 

“Nhớ là đừng làm bị thương”.

 

“Còn nữa, tôi chỉ đợi ba mươi giây”.

 

Nghe thấy lời nói của Lục Khải, Hắc Vũ liền dừng bước chân, hai tay ôm quyền, khom người thi lễ: “Thuộc hạ lĩnh mệnh”.

 

Còn sáu tên hộ vệ kia thì tức giận vô cùng.

 

Họ là những hộ vệ được tuyển chọn qua hàng ngàn người, phụ trách bảo vệ an toàn của tổng giám sát.

 

Vậy mà ba mươi giây định giải quyết bọn họ ư?

 

Đúng là không biết lượng sức mình.

 

Sáu hộ vệ có cùng động tác, phối hợp ăn ý rồi áp sát về phía Hắc Vũ.

 

Còn Hắc Vũ thì ung dung như đang đi dạo phố chủ động xông vào vòng vây của họ.

 

Một tên hộ vệ trong đó ra tay trước, giơ quyền sắt lên đập về phía Hắc Vũ.

 

Hắc Vũ coi như không có chuyện gì, không hề né tránh.

 

Khi quyền đó ngày một mạnh hơn thì anh ta mới giơ tay ra nắm chặt lấy.

 

Bất luận hộ vệ kia có dùng lực mạnh đến mức nào thì đều không thể di chuyển về phía trước dù chỉ là 1mm.

 

“Tao chỉ có ba mươi giây thôi, đừng lãng phí thời gian nữa, lên cả đi”.

 

Đối với sáu hộ vệ mà nói, lời này của Hắc Vũ không phải là thúc giục mà là sự khiêu chiến lộ liễu.

 

Đặc biệt là hộ vệ mà bị Hắc Vũ nắm chặt lấy nắm đấm ban nãy, hắn tức đến nỗi toàn thân nổi hết gân xanh, vung chân đá vào mắt cá chân của Hắc Vũ.

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK