Mục lục
Chiến Thần Vô Song - Lục Khải (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Giám đốc Tiết, anh nói xem em thế này có thể khiến chủ tịch hài lòng không?”  

 

Cô ta hỏi Tiết Khải với chất giọng ngọt ngấy.  

 

Tiết Khải nuốt vài ngụm nước bọt, gật đầu thật mạnh: “Chắc chắn sẽ hài lòng!”  

 

Nghe thế, Miêu Phương giơ tay che miệng, phát ra tiếng cười trong trẻo như tiếng chuông.  

 

“Đúng rồi, tôi còn cố tình chuẩn bị cho chủ tịch một phần quà nhỏ, anh có thể tư vấn giúp tôi xem liệu chủ tịch có thích hay không”.  

 

Miêu Phương vừa nói vừa giơ bàn tay ngọc ngà với bộ móng đỏ chói mắt lên, vẫy tay với Tiết Khải.  

 

Tiết Khải vội vã sải bước đi tới bên cạnh Miêu Phương, ngửi thấy mùi hương nước hoa nhàn nhạt, thấm vào tận tim gan, tim anh ta đập nhanh thình thịch.  

 

Ánh mắt anh ta chuyển sang cái túi mà Miêu Phương vừa mở.  

 

Nhìn thấy thứ trong túi, hai mắt anh ta nhìn đăm đăm, hưng phấn đến mức suýt chút nữa kêu lên thành tiếng.  

 

Anh ta thấy rất rõ, trong cái túi đó là rất nhiều đồ chơi đặc biệt!  

 

Nghe thấy tiếng hít thở dồn dập của Tiết Khải, Miêu Phương nhìn sang, chớp chớp đôi mắt đẹp, cười đầy quyến rũ: “Giám đốc Tiết, anh cảm thấy món quà nhỏ này có được chủ tịch yêu thích không?”  

 

“Có, chắc chắn là thích rồi!”  

 

Triệu Đức Trí đang chuẩn bị hợp đồng bên cạnh tò mò hỏi: “Em yêu, em chuẩn bị món quà gì cho chủ tịch thế? Sao trước đó anh không nghe em nói?”  

 

Đối mặt với câu hỏi đó, Miêu Phương không hề xúc động, chỉ cười đầy bí ẩn: “Đây là bí mật giữa em và chủ tịch!”  

 

Miêu Phương vừa nói vừa lắc lắc chân, đóng cái túi lại.  

 

“Người đẹp Miêu, món quà nhỏ này em có định cho tôi một cái không?”  

 

Tiết Khải đầy mong chờ, hỏi.  

 

“Tặng anh cái gì cũng được hết, nhưng phải xem anh biểu hiện thế nào đã!”  

 

Miêu Phương nhìn Tiết Khải với ánh mắt đưa tình, đầy khiêu gợi.  

 

“Đúng rồi giám đốc Tiết, anh có nhiều mối quan hệ ở Lâm Thành như thế, có thể giúp em đối phó với một người được không?”  

 

“Ai? Em cứ nói thẳng!"  

 

Tiết Khải đầy tức giận hỏi.  

 

Vì món quà nhỏ kia, anh ta nhất định phải biểu hiện thật tốt.  

 

“Một tên ăn không ngồi rồi mà thôi, nói tên ra chắc anh còn chưa nghe tới bao giờ”.  

 

“Trước đó anh ta đánh em một bạt tai, nếu giám đốc Tiết có thể hỗ trợ thì hôm nào đó em gọi người ra, anh giúp em giải quyết một phen. Chỉ cần em hài lòng, thì đừng nói là một món quà nhỏ, một hộp cũng không thành vấn đề!”  

 

Miêu Phương khẽ mím đôi môi đỏ mọng khẽ cúi đầu, mặt ngượng ngùng nói.  

 

Nghe thế, hai mắt Tiết Khải lại tỏa sáng.  



“Em bảo là một thằng vớ vẩn dám tát em á? Tên khốn đó có còn là người không vậy? Gương mặt xinh đẹp thế này mà cũng ra tay được”. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK