Mục lục
Chiến Thần Vô Song - Lục Khải (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Anh nghĩ cái gì thế? Lục Khải chỉ là một thằng làm công ăn lương chẳng đáng để nhắc tới, chủ tịch tập đoàn Viên Hàn lại nghe lời tên đó ư? Đi thôi, về chờ tin tức của giám đốc Tiết”.  

 

Bây giờ Miêu Phương làm gì còn thời gian để ý tới Lục với cả Khải?  

 

Bây giờ trong đầu cô ta chỉ có kế hoạch tóm lấy chủ tịch tập đoàn Viên Hàn thôi!  

 

Sau khi cô ta trở thành vợ chủ tịch rồi thì đối phó với Lục Khải có phải là quá dễ rồi không?  

 

Lục Khải rời khỏi công ty rồi đi về nhà.  

 

Khi anh vừa đến trước cổng trang viên họ Lục thì sắc mặt chợt tối sầm xuống khi nhìn thấy thứ trước mặt.  

 

Anh thấy rất rõ, cổng vào trang viên có người dùng những hũ tro cốt mới tinh để xếp thành chữ “Chết”!  

 

Lục Khải xuống xe nhìn chằm chằm hũ tro cốt trước mặt.  

 

Trong mắt anh, đây không phải là khiêu khích!  

 

Mà là chán sống!  

 

Để Hàn Ngọc không nhìn thấy những thứ này, Lục Khải bỏ từng hũ cốt vào trong xe.  

 

Tổng cộng năm mươi cái!  

 

Vừa dọn xong thì chuông điện thoại anh chợt vang lên.  

 

Là một dãy số hoàn toàn xa lạ.  

 

Sau khi nghe máy, Lục Khải vẫn chưa mở miệng thì giọng nói đầy kiêu ngạo đã vang lên: “Lục Khải nhà họ Lục đúng không? Quà tao tặng đấy có thích không?”  

 

“Đều là những mẫu mới nhất đấy, chọn cái mình thích nhất đi, chọn xong thì đến câu lạc bộ Hoàng Triều”.  

 

“Tao chờ mày!”  

 

“Đúng rồi, nhớ dẫn theo nhiều người một tí nha, ít quá tao sợ đàn em tao đánh không đã tay!”  

 

Nói xong, đối phương không cho Lục Khải cơ hội nói chuyện nào, nhanh chóng cúp điện thoại.  

 

Lục Khải hận nhất là bị người khác uy hiếp.  

 

Anh phản cảm nhất cũng chính là loại người không biết tự hiểu lấy mình này!  

 

Anh cũng không vào nhà mà lái xe đi thẳng đến câu lạc bộ Hoàng Triều.  

 

Câu lạc bộ Hoàng Triều, nơi ăn chơi lớn nhất Lâm Thành.  

 

Có thể đến đây để tiêu pha thì không giàu cũng là nhà quyền quý.  

 

Nơi này, thứ họ chơi không phải là tiền, mà là sự thưởng thức.  

 

Khi Lục Khải vào đến câu lạc bộ Hoàng Triều thì cánh cổng rực rỡ xanh đỏ tím vàng đã bị ba chiếc Mercedes-Benz chặn lại.  

 

Ở hai bên cổng là tờ giấy tuyên thành màu trắng, trên giấy là những chữ cực to và chói mắt được viết bằng bút lông đen.  

 

“Vui vẻ đưa tiễn Lục Khải về Tây Thiên!”  

 

Nhìn thấy mấy chữ đó, sắc mặt Lục Khải như mặt giấc phẳng lặng, bình tĩnh đến mức không ai có thể nhìn thấy suy nghĩ trong lòng anh.  



Không hề dừng lại, anh nhanh chóng bước vào câu lạc bộ. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK