Mục lục
Chiến Thần Vô Song - Lục Khải (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Căn này đã rất tùy tiện!”  

 

Lục Khải vừa dứt lời, chỉ thấy một đám người xông đến.  

 

Triệu Thự Quang dẫn đầu chỉ về phía Triệu Nhược Hà: “Biệt thự này là em mua à?”  

 

“Không phải, sao vậy anh hai?”  

 

Triệu Nhược Hà bị câu hỏi đột ngột kia làm cho bối rối.  

 

“Em chạy đến đây để làm người ta chán ghét à?”   

 

“Cậu hai, cậu nói gì vậy?”  

 

Hàn Ngọc cau mày nhìn Triệu Thự Quang.  

 

Triệu Thự Quang trước mắt hoàn toàn khác so với trong trí nhớ của cô.  

 

“Ai là cậu hai mày? Tao nói cho mày biết, bớt nhận thân thích đi! Sao hả, miệng ngọt như vậy là nghe nói công ty của anh hai và chị dâu hai mày ngày càng đi lên, nên muốn đến xin việc?”  

 

“Bố, công ty của con và Đức Trí không nuôi người nhàn rỗi, nếu cô ta đến, có thể làm hậu cần, vừa hay đang thiếu lao công phụ trách lau dọn nhà vệ sinh”.  

 

Miêu Phương mặt đầy ngạo nghễ ngẩng đầu, híp mắt nhìn Hàn Ngọc, trong ánh mắt khó giấu vẻ ghen tỵ.  

 

Bởi vì dù là nhan sắc khí chất hay vóc dáng, cô ta đều không thể so sánh với Hàn Ngọc.  

 

Nhưng đẹp thì sao? Không lấy được chồng tốt chỉ có thể nuốt giận mà thôi!  

 

“Nể mặt cô là người thân, tôi thuê cô hai ngàn rưỡi một tháng, sao hả? Thế là rất quan tâm đến cô rồi đó!”  

 

Nhìn thấy dáng vẻ Miêu Phương tự cho mình hơn hẳn người khác, nghe thấy giọng điệu ra vẻ bố thí của cô, Hàn Ngọc mặt đang tươi cười liền đứng nguyên tại chỗ.  

 

Cô ta không ngờ cảnh tượng đoàn tụ gia đình mà mình đã nhiều lần tưởng tượng lại trở nên vô tình như vậy.  

 

“Tiểu Miêu, cái này là con không đúng rồi, dù là thân thích cũng không thể đối xử khác biệt như vậy, phải đối xử bình đẳng như đồng nghiệp mới đúng”.  

 

Triệu Thự Quang và Miêu Phương một xướng một họa, vòng vo chế giễu Hàn Ngọc.   

 

“Bố nhắc vậy là đúng, do con suy nghĩ không chu toàn!”  

 

Miêu Phương quét mắt nhìn Hàn Ngọc: “Em gái, mỗi tháng tiền lương bớt hai trăm, chấp nhận đi!”  

 

“Nếu thật sự khó khăn, tôi tìm cho cô thêm việc làm thêm…”  

 

Bốp!  

 

Miêu Phương còn chưa nói xong, tiếng bạt tai giòn giã vang lên.  

 

Ngay trước mặt mọi người, Lục Khải giáng một cái bạt tai vào mặt Miêu Phương.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK