Mục lục
Chiến Thần Vô Song - Lục Khải (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vừa bò vừa cầu xin tha mạng: “Đại ca, xin anh tha cho chúng tôi một con đường sống…”  

 

Lục Khải lắp đạn xong, lại một lần nữa lên nòng, ánh mắt lạnh như băng, liếc nhìn bọn họ không chút cảm xúc.  

 

“Các người có tư cách gì cầu xin tôi?”  

 

Trong giọng nói của Lục Khải tràn đầy chán ghét, đối với anh mà nói chính là một sự sỉ nhục.  

 

“Trước đó tôi đã cho các người cơ hội rồi, nhưng các người không cút, bây giờ muốn đi? Không có cửa đâu!”  

 

Pằng, pằng, pằng…  

 

Lời vừa dứt, tiếng súng vang lên.  

 

Mười hai tiếng súng, mười hai mạng người.  

 

Trong thời gian ngắn ngủi, tận mắt thấy hai mươi tư người bị giết.  

 

Những tên côn đồ còn lại kia hoàn toàn sụp đổ, tuyệt vọng kêu gào.  

 

Chết cũng không đáng sợ, thứ đáng sợ chính là chờ chết!  

 

Âm thanh quỷ khóc sói hú ngày càng ít, ngày càng nhỏ, cho đến khi người cuối cùng chết!  

 

Phòng khách lớn như vậy không còn một chút âm thanh, yên tĩnh khiến người ta sợ hãi.  

 

Hồng Cương để trần cánh tay, che ngực nhìn thấy các anh em chết thảm, máu tươi đầy đất.  

 

Ông ta sợ rồi, nỗi sợ phát ra từ nội tâm!  

 

Mãi đến lúc này, ông ta mới ý thức được mình đã chọc phải người không thể chọc.  

 

Lục Khải cầm súng ngắn, đi về phía Hồng Cương.  

 

Mỗi bước đi về phía trước của Lục Khải, Hồng Cương liền cảm thấy áp lực vô hình nhiều hơn một chút.  

 

Khi Lục Khải đến trước mặt, ông ta không tự chủ được quỳ lạy dưới đất.  

 

Vùi đầu rất sâu, không dám nhìn thẳng.  

 

“Đại ca hạ thủ lưu tình, tôi nghe nói cậu muốn mười triệu tiền bồi thường đúng không? Tôi… tôi đã chuẩn bị xong rồi, cái này cho cậu…”  

 

“Ông cảm thấy tôi là người thiếu mười triệu sao?”  

 

Lục Khải hướng họng súng ngắn, nhắm ngay trán Hồng Cương.  

 

“Xin… xin lỗi…”  

 

“Tôi đã nói rồi, ông làm hỏng chuyện lớn của tôi, tôi đến lấy tính mạng của ông, ông có ý kiến gì không?”  

 

Hồng Cương bị dọa cho toát mồ hôi lạnh.  

 

Tình hình bây giờ ông ta sợ đến mức ngay cả đứng cũng không đứng lên nổi, nào còn có ý kiến gì?  

 

Dám có ý kiến?  

 

Nói xem, người chết trong tay các người có bao nhiêu?”  

 

“Mười… mười mấy hai mươi người!”  

 

“Các người đúng là chết chưa đền hết tội!”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK