Mục lục
Chiến Thần Vô Song - Lục Khải (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đánh liên tiếp ba quyền, Hồng Cương miệng đầy máu, cả người như bùn nát, nằm tê liệt ngã xuống đất.  

 

Lục Khải nhấc chân, giẫm trên đầu ông ta, khiến ông ta không thể nào nhúc nhích.  

 

Toàn bộ quá trình chưa đủ mười giây.  

 

Những thứ này dễ như trở bàn tay, giống như sinh viên dạy dỗ bạn nhỏ ở nhà trẻ.  

 

Tất cả đàn em đều sững sờ.  

 

Ai ngờ vị thần bất khả chiến bại ở trong lòng họ ở trước mặt Lục Khải lại nhỏ yếu như vậy.  

 

“Còn ngớ ra đó làm gì? Ra tay, giết chết thằng khốn này cho tao!”  

 

Hồng Cương bị giẫm dưới chân, tức giận đập xuống mặt đất: “Mười triệu! Ai giết chết ông ta, thưởng mười triệu!”  

 

Sức mạnh của tiền là vô hạn.  

 

Nó có thể khiến người ta chiến thắng nỗi sợ hãi, cũng có thể khiến người ta mất trí!  

 

Những thuộc hạ này không những có bất kỳ sợ hãi gì, tất cả đều lao về phía chiếc bàn vuông trước mặt.  

 

Bọn họ muốn đi lấy súng.  

 

Nhưng điều khiến bọn họ không ngờ, vốn dĩ gần trong gang tấc, nhưng đã thành rãnh trời, vĩnh viễn không thể nào đến được.  

 

Lục Khải như tia chớp đi vòng qua trước mặt bọn họ, không phí quá nhiều sức, toàn bộ bị đánh ngã xuống đất.  

 

Trong phút chốc, bên trong phòng truyền đến tiếng kêu rên thảm thiết.  

 

Lục Khải đi tới trước bàn, nhìn một bàn đầy súng ống, khinh thường lắc đầu.  

 

Trong mắt anh, nhưng thứ này chính là một đống sắt vụn không hề có chút giá trị nào.  

 

Nhưng loại trừ rác rưởi, dùng những thứ sắt vụn này cũng thật thích hợp.  

 

Lục Khải cầm một khẩu súng lục, lắp đạn, lên nòng.  

 

Pằng, pằng, pằng…  

 

Bắn xong một băng đạn.  

 

Mười hai người mi tâm trúng đạn, tử vong.  

 

Trong không khí tràn ngập mùi máu tanh gay mũi.  

 

Không khí trong phòng ngột ngạt, bao phủ một luồng khí tức tử vong.  

 

Những tên côn đồ tự cho rằng đã từng nhìn qua cảnh tượng khủng khiếp lúc này đều bị dọa sợ vỡ mật.  

 

Bọn họ nào có thấy loại người ra tay tàn bạo, quả quyết sát phạt như Lục Khải?  

 

Không, không phải là người, mà là Diêm Vương!  

 

Sợ hãi ngập tràn toàn thân.  

 

Tên côn đồ bây giờ cũng không phách lối và không có chút kiêng kỵ như lúc trước.  



Mặt đầy kinh hoàng như chó bò bên ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK