Mục lục
Chiến Thần Vô Song - Lục Khải (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Kiểm tra nghiêm ngặt những người ngoài đi ra đi vào.  

 

Nhưng Lục Khải coi như không nhìn thấy, không giảm tốc độ, cũng không dừng xe, xông thẳng vào trong.  

 

Tiến vào Hồng Gia Loan, Lục Khải vừa nhìn là thấy tòa nhà cao sáu tầng màu đỏ giống như lâu đài.  

 

Đây chính là hang ổ của Hồng Cương.  

 

Phía trước tòa nhà có một đình viện rất lớn, còn lớn hơn công viên, có hồ nhân tạo, còn có các con đường nhỏ trải đá cuội.  

 

Lúc Khải trực tiếp đỗ ngang xe trước cửa lớn tòa nhà.  

 

Anh xuống xe, không thèm quan sát, ung dung đi vào trong.  

 

“Anh tìm ai?”  

 

Hai tên tóc vàng đứng canh ở cửa chặn đường Lục Khải.  

 

“Hồng Cương!”  

 

“Anh tìm lão đại có chuyện gì?”  

 

“Muốn lấy mạng của ông ta!”  

 

Lời vừa được nói ra, hai tên tóc vàng bỗng nổi giận.  

 

Cầm lên hai cây côn định ra tay.  

 

Lục Khải tung hai nắm đấm đánh lên mặt tên tóc vàng.  

 

Hai tên lập tức ngã xuống đất, bất tỉnh.  

 

Lục Khải giơ nhấc chân bước qua người bọn họ, tiếp tục đi vào trong.  

 

Đi qua hành lang, đến phòng khách rộng lớn.  

 

Trong phòng khách đã chật kín người.  

 

Những người này đều sầm mặt, bầu không khí vô cùng nặng nề.  

 

Đã có mấy người ngồi trước bàn tròn lớn chính giữa phòng khách,   

 

Trên bàn tròn là các loại súng giới, không chỉ có súng ngắn, mà còn có súng hoa cải và một khẩu liên thanh.  

 

“Cương thần, ông cũng đừng quá đau buồn, chúng tôi đã phái thuộc hạ đi rồi, cho dù phải lật cả đất Lâm Thành này lên cũng phải tìm được tên nhãi đó”.  

 

“Tôi muốn đích thân băm vằm tên khốn đó”.  

 

“Tôi nghe nói anh Đại Bưu đích thân ra tay rồi, có lẽ sẽ nhanh có tin tức thôi!”  

 

Đúng lúc bọn họ nói, một người trung niên mặc trang phục trung sơn màu đen đầu trọc chậm rãi đứng lên.  

 

“Tôi không cần biết các anh dùng cách gì, trong vòng một tiếng, tôi muốn nhìn thấy tất cả người nhà của tên nhãi đó”.  

 

“Sống phải thấy người, chết phải thấy xác!”  

 

“Con trai của Hồng Cương tôi mà hắn cũng dám động đến? Tôi sẽ giết sạch cả nhà hắn!”

Hồng Cương cất giọng khàn khàn, khuôn mặt gần như méo mó khiến tất cả mọi người có mặt đều bất giác rụt cổ lại.  

 

“Ông là Hồng Cương phải không?”  

 

Đúng lúc này, một giọng nói băng lạnh vang lên.  

 

Sau khi nghe thấy giọng nói này, tất cả mọi người đều quay đầu nhìn qua theo bản năng.  

 

Tất cả mọi người đều đầy ý thù địch với khuôn mặt xa lạ trước mắt.  



Hồng Cương cau mày, ánh mắt băng lạnh khóa chặt Lục Khải: “Mày là ai? Ai cho mày vào đây!” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK