Mục lục
Chiến Thần Vô Song - Lục Khải (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Đường Diên Hà nằm ở khu ngoại ô Lâm Thành, bên hồ Nam Minh, bên đường có rất nhiều nhà tự xây.

Lục Khải từ trang viên đi ra, qua gương chiếu hậu, anh nhìn thấy có hai chiếc xe đi theo.  

 

Anh cũng không tăng tốc để cắt đuôi bọn họ, mà tiếp tục đi theo tốc độ của mình.  

 

Nhưng ở ngay đường giao trước mặt, một chiếc xe tải siêu dài chậm rãi đi đến, đỗ ngang chính giữa đường, trực tiếp phong tỏa đường đi.  

 

Lục Khải không còn đường để đi, đạp phanh dừng xe lại.  

 

Anh vừa dừng xe, hai chiếc xe vẫn đi theo sau cũng dừng lại ở hai bên trái phải.  

 

“Chạy đi, chạy tiếp đi!”  

 

Ở chiếc xe bên trái, người ngồi trên xe hạ cửa kính bên ghế lái phụ xuống, hét lên vô cùng hống hách.  

 

Lục Khải phát hiện, trên hai chiếc xe chỉ có tài xế.  

 

Anh hạ cửa kính xuống, ánh mắt lạnh lùng nhìn sang người đó: “Bảo người của mày tránh đường, tao đang vội, không có thời gian chơi với chúng mày đâu”.  

 

“Mẹ kiếp, mày biết mày đang nói chuyện với ai không? Anh Đại Bưu, mày quen không? Anh em kết nghĩa của lão đại Hồng Cương Lâm Thành”.  

 

“Ở Lâm Thành, đây là lần đầu tiên tao nghe thấy có người dám ra lệnh cho anh Đại Bưu!”  

 

Một tên tóc vàng trên chiếc xe bên phải nhe răng trợn mắt kêu gào.  

 

“Nhãi con, chắc mày biết tao tìm mày làm gì, con trai của Hồng Cương, là mày giết phải không?”  

 

“Cũng chẳng có gì để nói, tao đến lấy mạng mày, tốt nhất mày phối hợp chút, có lẽ tao có thể cho mày chết nhẹ nhàng”.  

 

Đại Bưu mặc vest, nói một cách không coi ai ra gì.  

 

“Tao nói lại lần nữa, tránh đường!”  

 

“Tao đã cho mày nói chưa?”  

 

Liền sau đó, Đại Bưu nổi giận, một khấu súng ngắn bỗng xuất hiện trong tay, nhằm thẳng họng súng đen xì vào Lục Khải.  

 

“Nào, mẹ kiếp, mày nói lại một lần thử xem!”  

 

“Nhãi con vắt mũi chưa sạch mà còn ra lệnh cho tao!”  

 

“Tao không tránh đường đấy, mày làm được gì hả?”  

 

Nghe xong lời của Đại Bưu, tên tóc vàng trên chiếc xe khác cũng lấy ra một khẩu súng: “Anh Đại Bưu, bớt giận, anh nhìn bộ dạng sợ hãi của tên nhãi này đi, tôi đã nói mà, anh không cần đến đây, chuyện nhỏ này, tôi có thể làm tốt”.  

 

“Này, nhãi con, sợ đến ngu người rồi hả? Không dám nói nữa hả?”  

 

Khi tên tóc vàng khiêu khích không hề kiêng sợ, còn vung xoay chơi khẩu súng ngắn với vẻ mặt diễu võ giương oai.  

 

Hai tay Lục Khải nắm chặt vô lăng: “Chúng mày đã muốn chết thì tao cho chúng mày toại nguyện”.  

 

Vừa dứt lời, Lục Khải xoay vô lăng, đạp ga hết cỡ.  

 

Xe của anh xoay tròn tại chỗ.  

 

Tinh tang!  

 

Hai tiếng động lớn vang lên, xe của Lục Khải tông vào xe ở hai bên.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK