Mục lục
Chiến Thần Vô Song - Lục Khải (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nhấc chân đá vào đùi phải tên côn đồ, chân người đó lập tức biến dạng.  

 

Mấy tên côn đồ ngã xuống đất kêu la thảm thiết, Lục Khải vẫn chưa dừng lại, anh cầm gậy bóng chày đánh mạnh vào tay người đó không chớp mắt.  

 

Tay anh lập tức nở hoa, máu tươi văng khắp nơi…  

 

Mấy tên côn đồ thấy cảnh đó thì lập tức sợ tới mức nhũn cả toàn thân, gậy bóng chày trong tay cũng rơi xuống đất.   

 

“Các người không đủ tư cách chết trong tay tôi, đưa tên này về, nói cho người nhà anh ta biết kẻ giết anh ta chính là Lục Khải của nhà họ Lục”.  

 

“Bảo người nhà của tên đó đưa một triệu tiền bồi thường tổn thương tinh thần tới cho vợ con tôi trong vòng một ngày”.  

 

Lục Khải nói xong bèn chuyển tầm mắt sang mấy người họ.  

 

“Nghe rõ chưa?”, giọng anh trở nên to hơn.  

 

Hơn mười tên lưu manh trước đó hung hãn không ai bì nổi đã sợ tới mức quỳ rạp xuống trước mặt Lục Khải.  

 

“Nghe… Nghe rõ rồi!”  

 

Lục Khải chuyển tầm mắt, xoay người lên xe!  

 

“Lái xe, về nhà!”  

 

“Rõ!”  

 

Lôi Hạo Thiên cài chặt đai an toàn, tiếp tục lái xe.  

 

Sau khi lau hết máu dính trên tay, Lục Khải chuẩn bị ôm Lục Viên Hàn.  

 

Thì đúng lúc này, chuông điện thoại của anh lại vang lên.  

 

Xem màn hình hiển thị thì là Hắc Vũ gọi tới.  

 

“Nói!”  

 

“Long Hồn, đã điều tra được tung tích người nhà họ Lưu!”  

 

“Sống hay chết?”  

 

“Toàn bộ đều chết hết!”  

 

“Phát hiện ở nơi nào?”  

 

“Bọn họ bị phân tán ở mấy chục nơi trong Lâm Thành”.  

 

“Chờ tôi về rồi hẵng nói, nhớ chuẩn bị bản đồ Lâm Thành”.  

 

Bản đồ?  

 

Hắc Vũ cúp điện thoại xong thì không hiểu lắm, không biết mình phải chuẩn bị thứ đó để làm gì.  

 

Khi nhóm Lục Khải về trang viên nhà họ Lục thì Lục Viên Hàn vẫn hôn mê, nhưng kiểm tra các thông số khác thì đều ổn.  

 

Có Khâu Đức Hải chỉ đạo, giường bệnh của Lục Viên Hàn nhanh chóng được sắp xếp xong.  

 

Hàn Ngọc vẫn ngồi bên cạnh Lục Viên Hàn không rời một tấc.  

 

Cô cầm tay Lục Viên Hàn, nhìn Lục Khải cũng ngồi bên cạnh: “Em biết anh còn nhiều chuyện cần giải quyết, anh đi làm việc trước đi, Viên Hàn có em rồi”.  

 

“Được, anh bận việc xong sẽ về, có bất kỳ chuyện gì phải nhớ nói với anh!”  

 

Hàn Ngọc gật đầu, vẫy tay ý bảo Lục Khải cứ đi giải quyết công việc.  



Lục Khải ra khỏi phòng, nhìn thấy Hắc Vũ đứng thẳng tắp trong phòng khách. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK