Mục lục
Chiến Thần Vô Song - Lục Khải (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Khâu Đức Hải không hề có gì giấu diếm: “Bệnh viện này có vấn đề!”  

 

“Trước đó thực hiện phẫu thuật xong, con gái anh đã được đẩy thẳng vào phòng ICU, phòng bệnh đó người ngoài không thể vào được”.  

 

“Tôi hiểu rồi!”  

 

Lục Khải im lặng vài giây, dùng giọng trầm thấp nói: “Tạm thời hãy đưa con gái tôi về nhà đã, chuyện khác thì để tôi giải quyết!”  

 

“Trong khoảng thời gian qua đã vất vả cho ông rồi!”  

 

“Không vất vả! Có thể phục vụ cho Long Hồn là vinh hạnh của tôi".  

 

Lục Khải khẽ gật đầu: “Ông cân nhắc xem mình cần những thiết bị và dụng cụ y tế nào, cái gì có thể sử dụng được thì cứ lấy, bệnh viện mà ý kiến thì cứ bảo với họ là Long Môn trưng dụng!”  

 

“Được!”  

 

Lần đầu tiên Khâu Đức Hải cảm nhận được, đứng trước sức mạnh tuyệt đối thì chuyện gì cũng trở nên đơn giản.  

 

Hai mươi phút sau, Lục Khải ôm Lục Viên Hàn đang chìm trong trạng thái hôn mê ra khỏi bệnh viện.  

 

Đến trước xe thì sắc mặt anh chợt đổi.  

 

Xe của anh bị người đập.  

 

Nước sơn xe đã trầy xước rất nhiều, thân xa cũng móp méo, chẳng còn nơi nào lành lặn.  

 

Lôi Hại Thiên nhanh chóng siết chặt nắm đấm, nhìn quanh.  

 

Xe của Long Hồn mà cũng dám đập, chán sống mà!  

 

Thế nhưng trong bãi đỗ xe này ngoài bọn họ ra thì hoàn toàn không còn người nào khác.  

 

Sắc mặt Lục Khải xanh mét, khóe miệng run run vài cái rồi dùng giọng nói trầm đến mức con người ta cảm thấy vô cùng áp lực nói: “Đưa con gái tôi về nhà trước đã!”  

 

“Rõ!”  

 

Lôi Hạo Thiên cắn chặt răng, thốt ra một chữ từ trong kẽ răng rồi mở cửa xe.  

 

Sau khi nhóm Lục Khải lên xe thì anh ta kiềm nén lửa giận, lái chiếc xe ra khỏi bệnh viện.  

 

Món nợ này, anh ta khắc ghi trong lòng.  

 

Từ trước đến nay Long Hồn có bao giờ phải chịu sự sỉ nhục như thế?  

 

Ầm!  

 

Khi xe của bọn họ vừa mới lái ra khỏi bãi đỗ thì một chiếc xe thương vụ bên ngoài đã lao thẳng vào xe bọn họ.  

 

Va chạm dữ dội khiến chiếc xe đột ngột lắc mạnh.  

 

Đối với tình huống bất ngờ này, Hàn Ngọc không hề chuẩn bị tâm lý sợ tới mức hét ầm lên.  

 

Mà Lục Khải thì cúi người theo bản năng, bảo vệ Lục Viên Hàn trong lòng.  

 

Một giây sau đó, trên chiếc xe thương vụ kia có mười mấy tên côn đồ tay cầm gậy bóng chày, hình xăm đầy người nhảy xuống.  

 

Đi đầu là một thanh niên thắt tóc, ăn mặc phong cách hip hop dùng gậy bóng chày khiêu khích gõ vào cửa kính thủy tinh.  

 

“Xuống xe! Ăn đòn!”  



“Nhanh cái tay cái chân lên!” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK