Mục lục
Chiến Thần Vô Song - Lục Khải (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Đối phó Lục Khải!”  

 

Bạch Uyển Đình không có bất kỳ giấu giếm.  

 

“Chuyện này dễ thôi, tôi nhịn tên nhãi này lâu rồi!”  

 

Hàn Kiêu nói xong, một tay vén áo, nhìn dáng vẻ giống như muốn làm một trận lớn.  

 

“Anh không phải đối thủ của hắn đâu, anh chỉ cần phối hợp với chúng tôi là được, nói trắng ra, anh chính là bù nhìn của chúng tôi ở Lâm Thành”.  

 

Bạch Uyển Đình nói vậy, thấy Hàn Kiêu có chút không phục, cô ta lạnh nhạt nói: “Một trăm hai mươi sáu người nhà họ Trương ở Lâm Thành bị diệt toàn bộ, anh chưa nghe nói sao? Đây đều do một tay Lục Khải gây nên”.  

 

“Mục tiêu tiếp theo là ba gia tộc lớn còn lại, anh chắc chắn với thực lực của mình, anh có thể đối phó với Lục Khải?”  

 

Cái gì?!  

 

Hàn Kiêu la lên.  

 

“Lục Khải hắn...”  

 

Bạch Uyển Đình nghiêng đầu: “Ngạc nhiên đến mức như vậy sao? Không phải rất bình thường?”  

 

“Không dùng chút thủ đoạn không tầm thường mà anh muốn thành công? Nằm mơ đi!”  

 

“Một câu thôi, dám không? Không dám cứ việc nói thẳng, coi như tôi nhìn nhầm người!”  

 

“Tôi có cái gì mà không dám! Nói thẳng ra đi, cần tôi phối hợp với các người thế nào?”  

 

Hàn Kiêu hoàn toàn chấp nhận may rủi, theo như hắn thấy, đây là một cơ hội.  

 

Bạch Uyển Đình mỉm cười, ngoắc ngoắc tay về phía Hàn Kiêu, ý bảo hắn qua đây, thấp giọng nói mấy câu bên tai hắn.  

 

Nghe xong kế hoạch của Bạch Uyển Đình, biểu cảm của Hàn Kiêu không được tự nhiên: “Làm vậy có thích hợp không? Ngộ nhỡ…”  

 

“Không có ngộ nhỡ, lần này người tôi mời đến đều là sát thủ nổi tiếng thế giới!”  

 

“Lục Khải có ác đi nữa, liệu có thể ác hơn sát thủ?”  

 

Bạch Uyển Đình nâng bàn tay ngọc lên, vỗ nhẹ bả vai Hàn Kiêu: “Cứ theo tôi nói mà làm, ngày mai tôi không chỉ cứu em trai tôi, tôi còn phải giết một nhà ba mạng của Lục Khải!”  

 

“Mau vào thôi, nói cho mọi người tin tức công ty nhà họ Hàn gia nhập hiệp hội thương nhân tỉnh, nhận được sùng bái và ngưỡng mộ của bọn họ”.  

 

Bạch Uyển Đình xoay người, vừa đi ra ngoài vừa nói: “Nhớ, mười giờ sáng ngày mai”.  

 

Nói xong, Bạch Uyển Đình giẫm giày cao gót, đi catwalk, lắc lư eo rời khỏi khách sạn.  

 

Có nhà họ Bạch ở tỉnh lỵ làm chỗ dựa, Hàn Kiêu không còn bất kỳ sợ hãi.  

 

Theo như hắn thấy, dù Lục Khải lợi hại thế nào cũng không thể là đối thủ của nhà họ Bạch.  

 

Hắn kìm chế hưng phấn trong lòng, đắc ý đi vào phòng yến tiệc.  

 

Hắn đi lên sân khấu dưới cái nhìn chằm chằm của tất cả mọi người.  

 

Hắn vỗ vỗ tay, ra hiệu mọi người im lặng.  

 

“Có một tin tốt, tôi muốn chia sẻ một chút với mọi người trong tiệc mừng thọ của ông nội”.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK