Mục lục
Chiến Thần Vô Song - Lục Khải (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước đó cô thật sự có nghe thấy Hắc Vũ gọi Lục Khải là Long Hồn!

 

Lẽ nào… Lục Khải thật sự chính là chiến thần Long Hồn như trong tin tức nói?

 

Nhưng rất nhanh cô đã bình tĩnh lại.

 

Chiến thần Long Hồn là người đứng đầu của Long Môn, một binh đoàn lính đánh thuê mạnh nhất thế giới và là một huyền thoại được mọi người kính trọng.

 

Còn Lục Khải từ lúc rời đi đến bây giờ mới được ba năm.

 

Chỉ ba năm ngắn ngủi thì một cậu chủ từ nhỏ đã được nuông chiều sung sướng sao có thể đạt được thành tựu lớn như thế?

 

Nghĩ thông suốt điểm này, Hàn Ngọc bất lực nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, nói: “Chẳng phải tôi bảo anh đừng gây thêm phiền phức sao?”

 

“Anh có biết hiện giờ bốn nhà kia mạnh đến mức nào không? Anh cứ chọc tức họ thì chúng ta sống kiểu gì đây?”

 

Hàn Ngọc vò đầu bứt tóc, nói: “Lần này thì hay rồi, những người có thể cứu được con gái mình thì anh đắc tội cả rồi. Có phải anh nghĩ mình làm như vậy là rất oai không? Anh có biết, anh đang hại con không?”

 

“Ngọc à! Anh nói rồi, anh có cách chữa bệnh cho con…”.

 

Lục Khải vừa nói đến đây thì điện thoại của Hàn Ngọc vang lên.

 

Hàn Ngọc sầm mặt lại rồi nghe điện thoại.

 

Nghe được nội dung cuộc gọi, nét mặt cô hoảng loạn rồi đứng phắt dậy, nói: “Cái gì? Sao có thể như thế được? Được rồi, tôi sẽ về ngay”.

 

Hàn Ngọc cúp điện thoại rồi nhanh chóng cầm túi xách chạy ra ngoài.

 

“Ngọc! Sao thế?”, Lục Khải lo lắng hỏi.

 

“Đều là chuyện tốt anh gây nên đấy. Con gái xảy ra chuyện rồi, giờ thì anh hài lòng rồi chứ?”, Hàn Ngọc trừng mắt nhìn Lục Khải rồi đẩy cửa chạy ra ngoài.

 

Nghe thấy con gái xảy ra chuyện thì trên mặt Lục Khải lộ ra vẻ lo lắng. Trong đầu anh không ngừng nghĩ đến dáng vẻ đáng yêu của con gái Lục Viên Hàn.

 

Khó khăn lắm anh mới được đoàn tụ với con gái, làm sao có thể để con bé xảy ra chuyện được?

 

Anh không do dự mà cùng với Hàn Ngọc đi về.

 

Vừa đi đến cửa nhà hàng thì gặp Hắc Vũ lái xe từ bệnh viện về. Lục Khải và Hàn Ngọc cùng lên xe quay về thôn Thành Trung.

 

Chưa đến mười phút, họ đã về đến nơi.

 

Nhìn thấy cảnh tượng trước mặt mà suýt nữa Hàn Ngọc sụp đổ. Cô nhảy xuống xe với tốc độ cực nhanh, điên cuồng xông vào bên trong.

 

Lúc này, ngôi nhà ngói mà cô thuê đang bốc cháy ngùn ngụt, lửa dâng ngút trời, thỉnh thoảng còn có âm thanh đổ sập xuống.

 

“Viên Hàn! Con ở đâu?”, Hàn Ngọc điên cuồng gọi lớn, tìm kiếm khắp nơi.

 

Lúc cô định xông vào trong ngôi nhà đang bốc cháy thì Lục Viên Hàn từ trong đám đông chạy ra, bổ nhào vào lòng cô.

 

“Mẹ ơi! Hu hu hu…”, khuôn mặt bụ bẫm của Lục Viên Hàn đen sì, váy công chúa cũng bị cháy rách.

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK