• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

5 ngày sau...

Tuy chưa khỏi hẳn nhưng Lạc Thư Dy có thể đi lại bình thường và làm những việc nhẹ.

Những ngày qua Hòa An Công Chúa truyền Thái Y đến khá thường xuyên nên vết thương của Lạc Thư Dy chóng lành, chỉ còn cử động tay trái mạnh là ngực trái âm ỉ đau.

...----------------...

Sáng sớm Lạc Thư Dy đã được Tuyết Liên đưa một bộ y phục mới. Cô chợt nhận ra, y phục trên người cô và Tuyết Liên khác với những cung nữ khác, chất liệu vải tốt hơn hẳn.

" Công Chúa đã bảo cô ngươi cùng ta làm "tỳ nữ thân cận" của Người, tức thân phận của chúng ta sẽ đặt biệt hơn những người khác. Không chỉ là y phục trên người, cây trâm ngọc này cũng là thứ Công Chúa ban cho ngươi để thể hiện rõ thân phận của mình cho tất cả người trong Tử Cấn Thành biết ". Nhìn ra được thắc mắc trong lòng Lạc Thư Dy, Tuyết Liên vừa giúp cô mặc y phục vừa giải thích.

Nhận lấy cây trâm cày, nó giống hệt cây trên tóc của Tuyết Liên. Cây trâm xanh ngọc đơn giản, điểm nhấn của nó chính là hạt ngọc trai đỏ được đính bên trên. Thật đẹp và đặt biệt.

" Tuyết Liên tỷ, vậy bây giờ ta cần làm những gì? ". Nghe cách Tuyết Liên nói thì biết mình được Hòa An Công Chúa coi trọng nhưng tại sao lại được coi trọng?

" Đi gặp Công Chúa ".

Tuyết Liên mặt không biểu cảm, nói xong quay người đi trước, Lạc Thư Dy nhanh chóng bước theo sau. Cô ta dẫn Lạc Thư Dy đến một căn phòng lớn ở giữa hướng cửa lớn nhìn vào.

Hai người bước vào bên trong. Công Chúa đã ngồi sẵn đợi.

" Nô tỳ... tham kiến Công Chúa ". Lạc Thư Dy đang cố nhớ lại các lời thoại trong phim cổ trang, không biết hành lễ như nào cho đúng. Cô lúng túng ép chặt hai cánh tay vào hông, khom người cúi chào.

" Phì...." Tuyết Liên không giữ được vẻ lạnh lùng như trước đột nhiên phì cười trước hành động của Lạc Thư Dy.

" Ngươi không biết hành lễ trong cung sao? Ngươi cũng không phải người ở đây, điệu bộ thật kỳ quái ". Hòa An Công Chúa chưa từng thấy ai chào hỏi một cách kỳ lạ như vậy. Tuy không bật cười như Tuyết Liên nhưng đôi mắt không giấu nổi ánh cười.

" Một đứa quê mùa không hiểu phép tắc như nô tỳ mong Người thứ tội ". Lạc Thư Dy xấu hổ cúi gằm mặt xuống.

" Hai người ngồi xuống đi ".

Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, Tuyết Liên kéo Lạc Thư Dy ngồi xuống bàn đối diện với Công Chúa. Theo như Lạc Thư Dy được biết, đâu bao giờ có chuyện Công Chúa và nô tỳ ngồi chung một bàn như vầy?

"Ngươi tên Lạc Thư Dy đúng không? ".

Chưa kịp để cô thắc mắc xong thì Hòa An Công Chúa mỉm cười hỏi Lạc Thư Dy.

" Đúng rồi , ta tên Lạc Thư Dy ". Nhìn thấy Công Chúa thân thiện mỉm cười với mình, Lạc Thư Dy có chút bất ngờ, thật khác xa với những gì cô nghĩ.

" Tuyết Liên, ngươi nói cho cô ấy biết đi ". Hòa An Công Chúa hai tay chống cằm ánh mắt tinh nghịch nhìn Lạc Thư Dy. (,,~_~,,)

Lạc Thư Dy nhìn sang Tuyết Liên, vẽ mặt cô ấy đã thay đổi không còn mang biểu cảm lạnh lùng khó gần nữa.

" Sống trong Thanh Mộng Cung muội không cần phải tỏ ra cung kính dè dặt. Các cung nữ, thái giám ở đây họ đều coi nhau như người một nhà ,cùng nhau an phận sống trong Thanh Mộng Cung làm những việc cần làm. Nhưng nếu trước mặt có bất kì người nào khác, cho dù là các Hoàng tử đi nữa muội phải thật thận trọng. Trước mặt các phi tần, từ lời nói cử chỉ muội phải cẩn thận không được để lộ điểm yếu của mình ".

Lạc Thư Dy chăm chú nghe từng câu chữ mà Tuyết Liên nói ra. Cô ấy dùng giọng nhẹ nhàng dặn dò. Lạc Thư Dy cũng dần hiểu ra được vấn đề.

" Ý của Tuyết Liên có nghĩa Công Chúa đang là cái gai của nhiều người trong Cung? ".

" Chỉ khi ở Thanh Mộng Cung và những người ta tin tưởng thì ta mới được là chính ta. Danh hiệu Tư Duệ mà phụ hoàng ban cho ta, ngươi nghĩ nó đơn giản sao?. Danh hiệu đó chỉ dành riêng cho con gái của hoàng hậu. Trong khi đó thân mẫu của ta là Yết Quý Phi ".

Hòa An thở dài ngán ngẫm. Được phụ hoàng thương yêu nhưng lại đem biết bao nhiêu phiền phức khiến Hòa An phải trở nên hiểu chuyện hơn, chững chạc hơn lứa tuổi của mình.

" Hòa An Công Chúa đặt biệt hơn những cô Công Chúa khác là rất được Thế Long Hoàng Đế sủng ái. Ngoài Thái Tử và các Hoàng tử ra, Công Chúa được Người cho phép tham gia những buổi thiết triều, cùng các Đại Thần nghị chính. Hoàng Đế vì Công Chúa mà phá vỡ quy tắc " Hậu cung không can chính ". Tuyết Liên tiếp tục nói.

" Nếu muội đoán không nhầm thì nhờ Công Chúa được yêu thương nên Yết Quý Phi được Hoàng Thượng sủng ái hơn những phi tần khác, cho nên bọn họ bắt đầu ganh ghét, một phần vì bản thân còn một phần vì nhi tử của mình không được Hoàng Đế trọng dụng? ".

Lạc Thư Dy đoán ra được khuất mắt trong hậu cung này. Tuy nói Công Chúa là hoàng nữ nhưng thân phận lại sánh ngang các vị Hoàng tử, tiếng nói trong Cung cũng không phải nhẹ. Quả thật không đơn giản.

" Ngươi khá là thông minh đó...".

...----------------...

Trong lúc đó, ở Hải Khúc Cung...

" Hòa An nhận một nữ tử không rõ lai lịch làm tuỳ nữ bên cạnh? Chẳng phải Tuyết Liên đang làm rất tốt à ? " Tam Hoàng Tử - Vĩnh Trác nâng ly trà từ tốn uống một ngụm nhưng ánh mắt lại khá ngạc nhiên khi nghe chuyện từ Thập Nhị Hoàng Tử - Vĩnh Hy.

" Hai người cùng làm. Tam huynh đi Tế Nam nữa tháng nay nên chưa biết đó thôi, nhiều chuyện xảy ra lắm ". Hai người ngồi ngoài sân nói chuyện đã được một lúc lâu. Vĩnh Hy vừa nói vừa lấy hoa quả để trên bàn bỏ vào miệng.

" Cũng chưa hẳn, tuy không biết được gì nhiều nhưng đủ biết chuyện Đệ cùng Hòa An, hai người trốn ra bãi săn bắn Nhiệt Túy săn thú rừng. Thú đâu chả thấy lại đem về một nữ nhân bị thương, ngày ngày triệu hồi Lăng Thái Y đến coi vết thương, xem ra cũng khá nặng nhỉ? " Vĩnh Trác tay chống cằm nhướn mày hỏi Vĩnh Hy.

Lúc này mặt cậu ta tái méc như đang ăn trộm mà bị chủ nhà phát hiện. Miệng cứng đờ ngừng ăn lại, thay đổi tư thế nghiêm chỉnh.

" Sao... sao huynh biết, là Hòa An kể huynh nghe sao? ". Vẻ mặt lo lắng.

" Ta vừa về là Đệ chạy tới Hải Khúc Cung của ta ngồi lỳ ở đây, ta có thời gian đến tìm Hoà An muội được à? "

" Vậy tại sao huynh biết chuyện đó được chứ, bọn ta đã kỹ càng lắm rồi mà? À mà huynh đừng kể cho Phụ Hoàng biết đó, Người sẽ "lăng trì" ta mất ". Nhớ tới vẻ mặt giận dữ của Phụ Hoàng khi hắn gây chuyện khiến Vĩnh Hy lạnh sống lưng.

" Đệ nghĩ xem, ta đây còn biết chuyện huống chi Người là Vua của một nước, chuyện liên quan đến "bảo bối" của Người, còn làm bị thương người khác. Lẽ nào không biết? Chỉ là chưa hỏi tội tới Đệ thôi! ". Vĩnh Trác nở nụ cười ranh mãnh.

" Chẳn lẽ Huynh thấy chết mà không cứu sao? Ta là Đệ Đệ mà huynh thân thiết nhất mà! ".

Lạc Thư Dy không nguy hiểm tính mạng, Thập Nhị Hoàng Tử đã tìm cách giữ kín chuyện này không ngờ vẫn bị Tam ca và Phụ Hoàng biết. Tội tự ý ra khỏi cung đã nặng lắm rồi còn khiến một nữ nhân vô tội bị thương, Vĩnh Hy chỉ còn biết cầu cứu tam ca của mình thôi.

" Hoạ ai gây nấy gánh. Nếu có giúp, ta sẽ xin Phụ Hoàng giữ lại một chân cho Đệ ".

Nói rồi Vĩnh Trác bước vào phòng để lại chàng Hoàng tử bé nhỏ đang ôm đầu đau khổ khi sắp phải nhận hình phạt từ hành động dại dột của mình.

Suy nghĩ của Tam Hoàng tử - Vĩnh Trác:

" Cô ta đặt biệt đến mức khiến Hòa An Muội phá lệ giữ bên cạnh? Sau khi nghỉ ngơi mình phải đến Thanh Mộng Cung một chuyến ". Câu hỏi to nhất của Vĩnh Trác bây giờ chính là Lạc Thư Dy.

...----------------...

Chiều ngày hôm đó, Thanh Mộng Cung thật nhộn nhịp....

...ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ...

Mọi người có thắc mắc những người Thanh Mộng Cung họ đang làm gì hay không?

Sự xuất hiện của Lạc Thư Dy thay đổi lớn như thế nào?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK