Mục lục
Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Mèo (meoancamam)

Bởi vì chính Tiếu Bảo Bối cũng nhận ra, dường như Kiều Trác Phàm đối xử với người khác cũng không hề khoan dung như đối với cô.

Mà dần dần ở cùng Kiều Trác Phàm thì Tiếu Bảo Bối cũng mò mẫm ra được phương pháp đối phó với người đàn ông này rồi.

Nếu như dáng vẻ buồn bực bây giờ của anh, cách đối phó anh tốt nhất chính là nhét thẳng một miếng bánh ngọt vào miệng anh là được.

Nghĩ vậy, Tiếu Bảo Bối cũng trực tiếp làm như vậy.

Mà Kiều Trác Phàm bị cô nhét đầy miệng bánh ngọt, cả mặt đều là bất đắc dĩ. Được rồi, anh thật không thích mấy thứ bơ sữa này, nhưng vì đó là Tiếu Bảo Bối đút cho anh nên anh cũng chỉ có thể đành chịu mà chấp nhận thôi.

“Kiều Trác Phàm, ăn ngon nhỉ!” Sau khi Tiếu Bảo Bối đút cho anh một miếng, cô còn không quen hỏi.

Bánh ngọt nhà này làm có thể khiến Tiếu Bảo Bối thích như vậy đương nhiên có nguyên do của nó.

Bánh bông lan mềm mịn, bên trong rưới đầy sốt hoa quả thơm ngon, ăn ngọt mà không ngấy. Cho nên thứ này cũng ở trong phạm vi chấp nhận được của Kiều Trác Phàm. Nhưng nhìn cái bánh ngọt bị Tiếu Bảo Bối biến thành cái đức hạnh “gồ ghề” thế kia, Kiều Trác Phàm liền nhăn mày thành một hàng.

“Em không thể lấy bánh theo một chiều sao?” Thân là một người bị bệnh rối loạn ám ảnh cưỡng chế (OCD), mỗi lần như vậy Kiều Trác Phàm đều sẽ vì chuyện này nói Tiếu Bảo Bối một hai câu.

Lúc đầu Tiếu Bảo Bối còn vì chuyện này mà cãi lại anh vài câu.

Thật ra đồ ăn dù cho có ăn đẹp đẽ ra sao không phải đều vào trong bụng sao?

Nhưng dần dần, Tiếu Bảo Bối cũng không còn vì những chuyện thế này mà cãi nhau với Kiều Trác Phàm nữa. Dù sao anh nói là việc của anh, cô ăn là việc của cô, mỗi người đều không quấy rầy người kia.

Mà Kiều Trác Phàm biết Tiếu Bảo Bối không để ý đến anh thì cũng không tiếp tục làm lớn việc này nữa.

Sau đó phòng khách liền yễn tình một lúc lâu.

Mãi đến khi Kiều Trác Phàm nhắm thấy biểu tưỡng nhãn hiệu nào đó trên túi lớn Tiếu Bảo Bối mang về, hai tròng mắt của anh liền sáng lên…

Vẫn còn nhớ rõ, lúc sáng Tiếu Bảo Bối đi dạo phố cùng Anna?

Vậy thứ này hẳn là cô mua cho anh đi?

Bởi vì Kiều Trác Phàm mắt sắc phát hiện ra, trong túi to này là có một hộp đen đựng gì đó.

“Đó là…” Trong lòng Kiều Trác Phàm thì mừng thầm nhưng anh cũng không ngu ngốc đến nỗi biểu hiện tất cả cảm xúc của mình ra ngoài ngay trước mặt Tiếu Bảo Bối.

Nhưng anh lại không biết, lúc này độ cong miệng anh đã tiết lộ hoàn toàn cảm xúc của anh rồi.

“Hả?” Lực chú ý của Tiếu Bảo Bối từ lúc vào cửa vẫn luôn đặt trên bánh ngọt, nếu không phải Kiều Trác Phàm nhắc đến thì sợ rằng cô đã sớm quên mình vẫn luôn mang theo một cái túi lớn như vậy bên cạnh.

Nhìn theo ánh mắt của Kiều Trác Phàm, Tiếu Bảo Bối cũng thấy được chiếc túi vẫn luôn bên cạnh cô cả ngày hôm nay.

Bên trong đúng là nước hoa cho nam mà hôm nay khi cô đi dạo phố cùng Anna, dưới sự thúc đẩy của cô ấy mà mua định đưa cho Kiều Trác Phàm!

Bởi vì muốn tặng trực tiếp cho Kiều Trác Phàm nên sau khi quay lại công ty lại phát hiện Kiều Trác Phàm không ở trong phòng làm việc, khi Tiếu Bảo rời đi cũng thuận tiện mang theo chiếc túi này đi.

“Hẳn là tặng cho anh đi!” Còn chưa đợi Tiếu Bảo Bối chủ động tặng cho, “móng vuốt bự” của Kiều Trác Phàm đã vươn đến chiếc túi kia rồi.

“Nước hoa?” Nhìn thấy giấy gói bên ngoài của thứ đồ này, Kiều Trác Phàm sửng sốt một lúc.

So với Đàm Duật tên đàn ông thô này, ngẫu nhiên Kiều Trác Phàm cũng sẽ dùng nước hoa. Nhưng anh dùng đều là loại có nồng độ cồn cao sau khi cạo râu!

Anh cũng không nghĩ tới, Tiếu Bảo Bối đến bản thân cũng không dùng nước hoa sẽ tặng cho anh thứ này, đây thật sự khiến anh có chút mới lạ.

Nhưng ngẫm lại món quà này hẳn do Tiếu Bảo Bối chọn cùng với Anna đi, như vậy anh cũng không hề ngoài ý muốn.

“Ừ! Tặng cho anh… Anh xem có thích không, nếu không thích em mang qua đó đổi mùi hương khác!” Đối với cái trò mùi hương này, Tiếu Bảo Bối không theo đuổi nhiều như vậy. Chỉ là khi cô nói với Kiều Trác Phàm điều này, trong đầu cô liền không hiểu sao lóe lên lời nói của Anna trước khi rời đi cùng cô, trong lòng đột nhiên có chút không rõ.

Vì vậy, lúc sau đó Tiếu Bảo Bối liền vô cùng chăm chú cẩn thận suy xét vẻ mặt của Kiều Trác Phàm khi nhận được món quà.

“Rất thích! Đợi tối nay anh tắm rửa xong liền dùng, để em ngửi thử xem!” Sau khi Kiều Trác Phàm mở bao bì ra, rồi lại nhìn từ trên xuống dưới, đánh giá lọ nước hoa này một hồi liền cười nói.

Lúc này Tiếu Bảo Bối liền thở dài nhẹ nhõm một hơi. Trông Kiều Trác Phàm cũng không có biểu hiện đặc biệt gì, hẳn hôm nay Anna đã lừa cô rồi.

Nghĩ vậy, đối với đề nghị của Kiều Trác Phàm Tiếu Bảo Bối liền vui vẻ đồng ý. Sau đó cô liền vui vẻ ăn hết bánh ngọt của mình.

Mà lúc này Tiếu Bảo Bối đã đặt lực chú ý vào bánh ngọt lần nữa không chú ý tới, khi ánh mắt Kiều Trác Phàm rơi xuống tên lọ nước hoa, khóe miệng anh liền lộ ra tươi cười kỳ lạ.

armani eau pour homme?

Bên trong hộp là nước hoa của Armani!

Tên phiên dịch chính là nước hoa nam tính đầy sức hút ban đêm cho nam. 

Nói như vậy, trong mắt Tiếu Bảo Bối hẳn anh không đủ sức hút!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK