Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại nói Lạc Thiên Văn mang theo Lệnh Phá Mộ về kinh song trên đường không một chút yên bình.

Các thế lực tuy muốn giành lấy Lệnh Phá Mộ nhưng càng nhiều là không muốn để thái tử Chích Viêm lấy được Lệnh Phá Mộ, chỉ có Lệnh Phá Mộ ở tay Mộ Quỷ Tử mới là kết quả tốt nhất.

Bởi cho dù lấy được Lệnh Phá Mộ thì thế nào? Muốn lấy ra được kho báu núi Côn Lôn thì phải vượt qua đường tầng tầng cơ quan ở đại mộ Hàn Thiết và cả Thủ Mộ Nhân canh giữ.

Cho dù có lấy được cũng bỏ ra một cái giá lớn, nhưng lấy được rồi có thể giữ được không? hay là thành áo cưới cho kẻ khác, mà bảo tàng trên đất Đại Chu muốn đem bảo tàng đi cũng không phải dễ.

Song nếu để Lệnh Phá Mộ cho Công Mộ phái, Đại Chu triều đình muốn có tài sản tất phải nhúng chàm vào sâu. Vì Công Mộ phái chỉ lấy Lệnh Phá Mộ tuyệt không có ý định đem tài bảo bên trong ra, vừa khéo để cho Công Mộ hao nhân lực đi phá mộ.

Về phần Công Mộ nếu như không phá được, vậy thì cứ để Mộ Vương Thành có được Lệnh Phá mộ mở ra, các thế lực nhắm đến chỉ việc đi sau là được.

Một khi cửa mộ thông suốt, tài bảo về ai thì phải xem bản lĩnh.

Bất qua có nhiều thế lực lại không nghĩ như thế, bọn họ lại muốn lấy Lệnh Phá Mộ sau đó dựa vào thế lực của mình mà cường chiếm, hoặc là trong tối âm thầm chiếm giữ, hoặc là chờ đợi thời cơ thích hợp bứng dọn kho báu.

Thành ra cạm bẫy mai phục trên đường chứa nhiều sát cơ, Lạc Thời Văn áp tải Lệnh Phá Mộ về kinh đô Đại Chu cũng không suôn sẻ. Thậm chí Lệnh Phá Mộ còn bị thất lạc, khiến các thế lực dòm vào máu tanh mưa máu.

Nhưng cuối cùng, những thế lực lớn lại muốn để cho Công Thủ hai phái lưỡng bại câu thương trước, Lệnh Phá Mộ thất lạc dấy lên mưa gió sau gần một năm trời thì lại về tay của Lạc Thời Văn và thuận lợi vào đô thành Đại Chu diện kiến Chu thiên tử.

Chu Noãn vương tuy muốn có tài bảo nhưng mặt ngoài cũng không trể trắng trợn cướp Lệnh Phá Mộ được. Một khi làm như vậy Mộ phái còn nhìn được ư? chưa kể Tần quốc đang động binh đánh Hàn, có thể mượn cớ đánh Chu bất cứ lúc nào.

Đại Chu đã suy yếu, quốc lực suy kiệt những năm nay cũng nhờ có các thế lực giang hồ trợ giúp trên chiến trường ngăn quân Tần, bằng không đã bị Tần quốc sâu xé, cho nên không thể trước mặt cướp đi được.

Chu Noãn Vương chỉ có thể đồng ý cho Lạc Thời Văn mang Phá Mộ Lệnh trở về, trên đường thì sai người cướp về.

Bất quá hắn lại thất bại, các thế lực khác lại không cho hắn toại nguyện. Cộng thêm Công Mộ phái chưởng môn Lạc Thiên Thành tiếp viện, Lệnh Phá Mộ thành công trở về tổ đường Lạc gia.

Liền sau đó các thế lực đều chuẩn bị bày binh bố trận, chuẩn bị cho màn đại chiến Công Thủ ở Hàn Thiết đại mộ.

Ai cũng rõ ràng quy cũ của Mộ phái, một khi lấy ra Lệnh Phá Mộ trong vòng ba tháng Công Mộ nhất định phải công mộ, nếu quá hạn Lệnh Phá Mộ hoàn trả cho Mộ Vương Thành trả lại Cốc Tử mộ.

Cũng vì lý do này mà Công Thủ hai phái cũng không có mang theo đại lượng lực lượng tham dự vào Trừ Ma Đại Hội, thành ra may mắn so với nhiều thế lực còn bảo toàn lực lượng của mình.

Lại nói Chưởng môn Lạc Thiên Thành không cho những kẻ nhắm đến kho báu núi Côn Lôn thất vọng, liền sau ba ngày đem Lệnh Phá mộ trở về tổ đường lập tức đến Mộ Vương thành Cung Tử Võ, cùng Mộ Vương hạ chiến thư.

Nhưng....

Khiến cho tất cả các thế lực không kịp trở tay đó là, Công Mộ chậm trể không có công mộ, cho đến khi chỉ còn 5 ngày là hết tháng thì mới bí mật lên đường.

Liền ngày hôm sau, Hàn Thiết đại mộ liền bị Công Mộ phá, Hàn Thiết đại mộ sập.

Trên dưới các thế lực bàng hoàng không tài nào rõ được Công Mộ làm sao có thể làm được, lại có thể ngắn ngủi như vậy thời gian phá được ngàn năm hùng quan.

Nhưng sau khi thu thập lấy thông tin các thế lực đã rõ nguyên do.

Thì ra ngay khi Cốc Tử mộ bị phá, Đại Việt chi chủ Đế Long Hoàng ngự kiếm mang người đến Cổ Kiều thôn, tại trên sông nước dạo chơi sau đó liền biến mất, đi cùng còn có Lạc Thời Thu cùng Lâu Mãn Phong.

Mà cách Công Mộ phá Hàn Thiết đại mộ để cho các thế lực và Thủ Mộ Nhân không kịp trở tay cũng chính là con sông bí đạo, một cái con đường bí mật ngàn năm che dấu ở dưới ngay lòng sông.

Chính là thông qua con đường đó Đế Long Hoàng dẫn người đi xuống, cũng chính con đường đó Lạc Lâu hai người lấy được Phá Mộ Lệnh tìm nhập mà trở ra.

Kho báu trong núi Côn Lôn kẻ ngu cũng biết được đã bị Đế Long Hoàng dời đi mất, thế nhân càng thêm khiếp sợ hơn với y.

Thủ Mộ phái liên tiếp mất đi hai ngôi Kỳ Mộ, là một điều mà ngàn năm nay chưa từng xảy ra, danh dự và địa vị sụt giảm nghiêm trọng.

Sự tình đã không thể vãn hồi khi Lệnh Phá Mộ của Hàn Thiết Mộ bị lấy ra, đích thân Mộ Vương Mộ Dung Hiển nhận hung tin, lập tức lên đường đến tòa Mộ Vương Chi Vương thứ 3- Huyền Quan Nhai.

Chín tòa Mộ Vương Chi Vương đều được dựng ở vị trí đặc biệc, Huyền Quan Nhai càng đặc biệc hơn khi được đặt trong Thiên Thiền tự.

Tại Phật môn chùa miếu trong danh vọng của Thiên Thiền tự cũng không chút nhỏ, trụ trì Khổ Thiền đại sư phật pháp cao thâm còn vỏ lực không nhỏ, tại Đại Chu quốc Thiên Thiền tự là một ngôi chùa lớn rất được người dân tìm đến.

Song khó người có thể biết rằng Thiên Thiền tự còn là một trong chín tòa Mộ Vương Chi Vương của Mộ phái.

Thiên Thiền tự đặt ở địa thế phong thủy bảo địa, ba mặt giáp núi, từ xa nhìn lại ba ngọn núi hợp thành một chiếc ghế thái sư, phía trước có sông như bích hải trường long khí thế như rồng.

Nhóm người Thủ Mộ phái men theo đường dẫn lên núi, một đường tới thẳng Thiên Thiền từ, Mộ Dung Hiển để lại thuộc hạ canh giữ hai bên đợi cho tăng nhân dẫn đường thẳng đến một gian phòng.

Mộ Dung Hiển đi vào bên trong đi vào bên trong, điều đầu tiên làm là quỳ lễ.

Phía trước lão tăng mặc cà sa, cổ mang phật châu, râu bạc trắng dài đến ngực, một tay thủ lễ phật tay kia niệm phật châu, đôi mắt không mở tựa như đang tọa thiền.

Luận địa vị mà nói Mộ Dung Hiển là chư hầu một nước, dù là cao tăng đắc đạo cũng không đủ hắn nhận một lễ này.

“A Di Đà Phật, mời thí chủ đứng dậy” KhổThiền đại sư thở dài một hơi rồi mở miệng.

“Vương thúc, trụ trì Thiên Thiền tự chắc hẳn đã hơn 40 năm rồi nhỉ?” Mộ Dung Hiển nhanh từ hành lễ đi lên cất lời thăm hỏi.

Hắn vì sao làm đại lễ, bởi dựa theo bối phận mà tính, Khổ Thiền đại sư là bào đệ của cha hắn, Mộ Dung Nghị.

“Bần tăng Khổ Thiền, sớm đã không còn gì Vương thúc .” Khổ Thiền bốn mươi năm bái phật, đã sớm không để ý đến thân phận trước kia của mình, càng rõ hôm nay Mộ Dung Hiển ý đồ đến.

“Thiên Thiện tự bao đời nay vẫn do Mộ Dung gia chủ trì, bên ngoài là chùa miếu bình thường nhưng trên thực tế lại là tự viện gia tộc của Mộ Dung gia.”

Mộ Dung Hiển ý tứ chính là muốn nhắc nhở Khổ Thiền chớ quên mình rốt cuộc là gia tộc gì người.

Khổ Thiền đáp : “Thiện tai thiện tai, cho dù là thế thì Thiên Thiện tự vẫn là trọng địa của phật gia.”

Nghe xong Mộ Dung Hiển một tay hành lễ phật, nói : “ ngoài trọng địa của phật gia ra thì Thiên Thiện tự còn là một trong cửu tỏa kỳ mộ, nơi Huyền Quan Nhai nằm, mà Vương thúc không chỉ là Thiên Thiện chùa chủ trì mà còn là người thủ mộ của Huyền Quan Nhai”

Khổ Thiền đại sư đứng lên, cự tuyệt lần nữa: “ A di đà phật, mời thí chủ về cho, bể khổ vô biên”

Mộ Dung Hiển lập tức cúi đầu hành đại lễ lần nữa, một bộ đau khổ khẩn cầu : “ Vương thúc! Mộ Dung Hiển tự biết hổ thẹn với liệt tổ liệt tông. Nhưng phái Công Mộ Lạc gia nhờ có Bách Việt Thiên Trạch đã công phá được Huyền Thiết mộ, trận chiến ở Huyền Quan Nhai cũng sắp sửa không thể tránh khỏi. Vẫn mong Vương thúc tín thủ tổ chế, lấy vinh dự ngàn năm của Mộ Dung gia ra làm trọng. Mộ Vương Thành nguyện nghe theo sự điều khiển của Vương thúc”

Khổ Thiền đại sư trầm mặc không đáp, hắn nhiều năm học Phật theo lẽ không nên lần nữa cuốn vào tranh đấu, nhưng mấy lời của Mộ Dung Hiển cũng để hắn rõ ràng, cho dù hắn có tránh cũng tránh được ư?

“ Khởi bẩm phương trượng, Công Mộ phái chưởng môn tổ đường Lạc gia Lạc Thiên Thành cầu kiến”

Từ bên ngoài, một tăng nhân cất lời vọng vào.

Lại là một hồi trầm mặc, Khổ Thiền tự nhiên biết Lạc Thiên Thành đến tìm mình tức là có chuyện gì.

Hắn chính là muốn tránh cũng không tránh được rồi.

“Khi bần tăng 20 tuổi đã nhận được lệnh của tộc trưởng trong gia tộc, quy y xuất gia trấn thủ Huyền Quan Nhai, tự cho là cổ tháp ngàn năm Thiên Thiện tự căn bản không có chiến tranh tàn sát, nhưng hiện nay không tránh khỏi kiếp số”

Nói đến đây, Khổ Thiền đại sư đã đi đến ngoài cửa đem tay mở ra,vừa đi lại nói : “Phật nói: Ta không vào Địa Ngục, ai vào Địa Ngục.”

“Đa tạ Vương thúc!” Mộ Dung Hiển cất lời đáp, hắn biết chuyến đi này của mình đã thành rồi.

Lần này hắn tuyệt đối không thể để cho Thiên Trạch cùng Công Mộ phái đắc thủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK